Quen thuộc với Thẩm Liệt, nhìn quan hệ có vẻ rất tốt, theo Chu Lại Tử thấy, chuyện này không có chỗ xấu, người Trịnh gia bây giờ cũng quen thuộc với Thẩm Liệt, cả nhà bọn họ đều nhờ cậy hết vào Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn, vô cùng tin tưởng nên đều âm thầm gật đầu.
Thẩm Liệt thấy hai người họ không có ý kiến gì, liền nói với Phùng lão hán: "Có một chỗ có thể đi, hôm nay sắc trời không còn sớm, các vị không bằng đi qua với chúng ta trước, nghỉ ngơi cũng được, xem nếu thích hợp thì tìm một nơi gần đó để sống."
Lời này vừa nói ra, cả Phùng gia và nhà Cam Nhị Lang đều vô cùng vui vẻ, cha nương của Đông Ca Nhi chút lo lắng, Đông Ca Nhi lại rất thông minh, vội vàng hỏi Thẩm Liệt và Tang La: "Thẩm lang quân, Tang nương tử, các ngươi xem có thể dẫn theo nhà ta không?"
Tang La nghe vậy trực tiếp bật cười: "Dẫn theo chứ."
Lúc nhìn thấy nàng giống như nhìn thấy người thân, còn có thể không dẫn theo? Huống chi Hứa chưởng quỹ biết được hẳn là cũng rất vui mừng.
Nhóm người đều có chỗ để đi, vốn dĩ một nhà nửa đường đi cùng với nhà Đông Ca Nhi, muốn tụ tập lại không dám, rất rõ ràng, nhóm người này đều quen biết nhau, bọn họ làm sao dám đi tới? Chẳng qua rời đi cũng là chuyện không thể nào, chuẩn bị vẫn giống như trước kia, không gần không xa mà đi theo, đợi nhóm người này ổn định rồi, bọn họ cũng tìm mỗi chỗ cách không gần cũng chẳng quá xa rồi dựng nhà.
Người nhà kia nghĩ như vậy đúng là không sai, ngọn núi lớn này nói sao thì cũng không phải của nhà ai, chỉ cần không phải loại người tâm tính bất lương, lại không bám quá sát, đúng là sẽ không có ai đuổi bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT