Tang La chẳng qua chỉ có bảy tám ngày không ra ngoài, phát hiện người ở khu vực bên trong rõ ràng đã nhiều hơn, cũng không phải đối mặt nhìn thấy bao nhiêu người, mà là quả dại có thể hái ở trong núi ít đi rất nhiều, có đến mấy cây ăn quả bọn họ phát hiện lúc trước đã bị hái đi những quả đã chín, quả chưa chín lắm vẫn để lại trên cây, bây giờ đi qua hái chỉ còn lại mỗi cái cây.
Rõ ràng đã có người tới.
Chẳng qua cũng là chuyện không thể tránh khỏi, Tang La không lo lắng, quả trên cành hết rồi, nhưng trong ngọn núi lớn này thật sự giấu không ít đồ ăn, chẳng hạn như củ mài khoảng tầm hơn hai mươi ngày nữa là có thể đào lên, lại như trong rừng tre vừa nãy đào được không ít gừng dại, lại như nấm đá mọc trong khe đá của vách đá trước mặt.
Đám người Hứa Văn Khánh thật sự cảm thấy, những chỗ bọn họ đi qua thứ gì cũng không tìm thấy, Tang La lại có thể tìm ra được đồ có thể ăn.
Gừng dại thì thôi đi, bọn họ chỉ là không nhận biết, tốt xấu gì còn nghe qua tên cái thứ được gọi là gừng này, còn thứ đen xì xì ở trên cách đá kia, thế mà cũng có thể ăn?
Nếu như Tang La nói có thể ăn, mọi người thật đúng là sẽ không nghi ngờ, đều cùng nhau hái.
Có năng lực của Tang La, cộng thêm có Thẩm Liệt, mấy người bọn họ gần một năm nay đi theo Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn cũng coi như luyện ra được mấy phần bản lĩnh, nơi mà những người vừa mới vào phạm vi bên trong không dám đi thăm dò, chỉ cần Thẩm Liệt cẩn thận chú ý tránh đi những con thú ngay tức thời khó lòng đối phó, bọn họ đều có thể đi thăm dò, cho nên trái tim vừa mới căng chặt rất nhanh lại trở nên nhẹ nhàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play