Thê tử và con gái của ông ấy đều há hốc miệng, nghi ngờ có cái bánh từ trên trời rơi xuống, mẫu tử hai người như sắp nín thở.
Chu Lại Tử mỉm cười đi phụ giúp đám người Thẩm Liệt.
Sói phải lột da phân chia ra trước, đám gà rừng hay thỏ rừng gì đó lúc nữa mấy tay săn lão luyện như Thẩm Liệt cũng sẽ xử lý, nhưng nhất thời không xử lý những thứ thu thập lại được, thê tử của Thi Nhị Lạng bèn bàn bạc với Tang La, cân nhắc việc dồn đồ trước đã rồi dùng bao tải đựng đặt trong cái sân được bao bởi hàng lan can gỗ của nhà Chu Lại Tử, chốc nữa để chừa ra một cái sọt rồi đi theo mấy người đi săn.
Tang La nhìn khu vực được dựng cọc gỗ xung quanh tiểu viện của Chu gia, nghe Thẩm Liệt nói là dùng để trồng trọt nhưng những vùng ngoài Chu gia chuẩn bị vây lại thì còn có rất nhiều chỗ, nghĩ đến đám cỏ hương bồ lướt qua những vùng có nước ban nãy rồi nàng lại nhìn những ngọn núi to xung quanh vẫn chưa khám phá rõ ràng, trong lòng nàng lại hiện lên một suy nghĩ khác.
Đúng lúc thê tử của Chu Lại Tử ngang qua, Tang La bèn vội gọi ngăn người lại: "Bá nương Chu gia, có chuyện này ta muốn bàn với người."
Thê tử già của Chu Lại Tử vội vàng kéo con gái bước vội đến nói: "Thê tử A Liệt, có chuyện gì thì ngươi cứ nói là được."
Tang La: "Suốt cả mùa thu đại khái chúng ta đều tìm kiếm sản vật trong núi, khoảng thời gian này có lẽ là nên ở loanh quanh đây, ta ngẫm thấy sản vật tươi cũng được hay là thịt thà mới săn được cũng hay, cứ vận chuyển trực tiếp về thì không được thuận tiện cho lắm, như tình huống ngày hôm nay vậy, buổi chiều còn có thể ra ngoài săn bắn, thời gian làm việc đều tiêu tốn vào việc vận chuyển về. Bá nương xem chúng ta có thể đi cắt ít cỏ hương bồ về bện thành ít chiếu cói rồi tạm thời phơi luôn những sản vật trong núi cần phơi ở chỗ của mấy người, làm xong rồi cùng vận chuyển tất cả về?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT