Mấy người tuổi cao, Trần bà tử và tức phụ Chu Thôn Chính đều nâng tay lên lau nước mắt.
Đầu ngón tay của Tang La cũng hơi run rẩy, trong đầu lóe lên nhân khẩu lên xuống của vương triều cổ đại mà nàng từng đọc trong sách lịch sử, so sánh hết chuỗi số này đến chuỗi số khác chỉ đổi lại một tiếng thở dài của nàng.
Bây giờ, nàng trở thành một trong những thành viên còn nhỏ hơn cả cát bụi trong chuỗi số này.
*
Dãi nắng dầm sương hơn mười ngày, còn xây dựng phòng ngự cho Chu gia gần một ngày một đêm, mấy người Thẩm Liệt nói đại khái tình hình bên ngoài với mọi người trong cốc rồi ai về nhà nấy.
Tâm trạng của Tang La trên đường đi không cao lắm, Thẩm Liệt cũng nhìn ra, muốn an ủi vài câu, Tang La đã tự mình nỗ lực điều chỉnh lại.
Cứ sống đi, so với việc bị nhốt ở trong huyện hoặc như một nhà Chu Lôi Tử trước kia, tình hình của nàng đã tốt hơn quá nhiều, kiên trì đi, cố gắng kiên trì đến khi bên ngoài càn khôn phân định thắng bại, ngày đó có lẽ sẽ tốt hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT