Tang La mỉm cười: "Có thể, thẩm tử và a nãi buổi tối qua đây xem thử, cùng nếm thử đồ ăn làm ra có gì khác với đồ nấu bằng nồi gốm không, nếu như thích, bà nhìn đi, phiến đá kia chọn cho nhà bà, chuyển về dùng là được."
Trần bà tử nghe xong vui vẻ: "Ngươi đừng nói, mấy hài tử nhà ta thèm đồ ăn ngươi nấu, buổi tối ta đúng là muốn qua xem thử, nếu dùng được lát nữa ta liền chuyển đi."
Bên này cười đùa, lúc này đoàn người Thẩm Liệt về đến sơn cốc.
Mọi người đều đang đợi bọn họ, thỉnh thoảng lại nhìn về phía cửa sơn động, mấy tiểu hài tử nhìn thấy sớm nhất, cũng không dám hoan hô, chỉ vui vẻ nhanh chóng đi gọi người nhà mình tới.
Sáu cái thúng lần lượt được đặt xuống, đoàn người Chu Thôn Chính đều nhìn đến chết lặng: "Nhiều như vậy?"
Lư Tam Lang đi xuống trước, mỉm cười: "Một lớn hai nhỏ tổng cộng ba con lợn rừng, chẳng qua đều là A Liệt và Đại Sơn bắn trúng."
Vốn dĩ có năm con lợn rừng chui ra, ngặt nỗi vị trí bọn họ có thể ẩn thân lúc đó hơi xa, tầm bắn xa, lực cánh tay không đủ, độ chính xác cũng kém một chút, đến cả đại ca hắn cũng trượt tay, mấy người như bọn họ càng không cần phải nói, một mũi tên bắn ra ngược lại khiến con lợn rừng sợ hãi chạy mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play