Cả nhà Hứa bá bá thiện tâm, nể mặt đại ca nên cứu giúp bọn chúng, thằng bé không thể kéo chân người Hứa gia được.
Thẩm Kim gật đầu cũng không kỳ kèo nữa mà bưng bát lên trân trọng uống nước muối đường từng chút một.
Sau khi uống xong cũng không nỡ đưa bát cho Ngụy Lệnh Trinh đem đi rửa mà nói: "Bá nương Hứa gia, có thể chút nước vào cái bát này được không ạ, chốc nữa bọn cháu sẽ uống."
Ấy là tiết kiệm hết mức, chỉ sợ đói mà thôi.
Ngụy Lệnh Trinh gật đầu đáp: "Được, ta bưng một vại nước đến, cháu muốn uống nước thì tự đổ vào bát."
Thẩm Kim liên tục cảm ơn, thấy Hứa Văn Hoằng cũng đi vào trong địa đạo nên thằng bé cũng không dám đứng không, cũng muốn đi vào phụ việc nhưng bị Hứa chưởng quỹ ngăn lại: "Cứ ở đây nghỉ ngơi đi, cũng trông coi tình trạng đệ đệ của cháu nữa."
Với cái thân nhỏ bé này mà cứ lăn lộn qua lại thì cũng chẳng đủ để yếu mệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play