Thẩm Kim không ngờ đối phương lại sẵn sàng giúp đỡ như vậy, sững sờ một lúc mới phản ứng lại, lắc đầu qua loa, lại vội vàng gật đầu, xoay người đi tìm một cái tay nải đeo trên lưng, bên trong giấu cung nhỏ mà đại ca cho và mấy hòn đá thằng bé lượm.
Nhìn đồ đạc trong nhà, thứ khác đều không để tâm đến, chỉ nhặt con dao thái thức ăn cầm trong tay để phòng thân.
Này coi như thu dọn xong rồi.
Hứa chưởng quỹ và Hứa thúc mỗi người đã ôm một đứa, Thẩm Kim lúc gần rời đi, nhìn về phía Lý thị đang nằm trên mặt đất, run rẩy khóc lóc.
Hứa thúc thấy vậy, trong lòng không chịu nổi, đè thấp giọng nói: "Điều quan trọng là phải cứu đệ đệ cháu trước, nương cháu nếu như sau này còn lo được, ta lại nghĩ cách đưa bà ta đi hoả thiêu, mang tro cốt về, nếu như không lo được, chỉ có thể chăm sóc người sống trước."
Bốn chữ "nhập thổ vì an", trong một huyện thành toàn là người đói đến điên hoàn toàn trở nên vô dụng.
Thẩm Kim gật đầu, vừa khóc vừa lau nước mắt nói lời cảm ơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play