Những người vừa rồi còn đang tuyệt vọng hoảng loạn như bắt được đường thoát, có người vui mừng hớn hở: "Triều đình có trú quân, có trú quân thì không cần sợ nữa!"
Những người tỉnh táo hơn một chút lại cau mày, nhận ra điều gì đó, hỏi: "Lương thực của chúng ta không nhiều, ở trong thôn còn có thể vào núi tìm chút rau dại lấp bụng, vào huyện thành, ở đâu có rau dại cho chúng ta ăn?"
Lời này vừa nói ra, những người vui vẻ vừa rồi cuối cùng cũng phản ứng lại: "Đúng vậy, vào trong huyện chúng ta sống ở đâu? Cũng không có đất cho chúng ta tìm lương thực?"
Trong huyện là nơi vào ra đều phải tốn tiền, càng đừng nói đến chuyện ăn ở.
"Còn nữa, chúng ta đều đi rồi, hoa màu trong ruộng phải làm sao? Không có ai chăm, chẳng phải đều khô héo hết sao?"
Lúc này mọi người đều phụ hoạ theo, hoa màu, đó chính là mạng của bọn họ, đặc biệt là lương thực của mọi người đều không còn dư lại bao nhiêu, đều mong chờ vào hoa màu trong đất lớn lên tiếp tục mạng sống.
Ngay cả người vốn sợ chết như Thẩm Tam cũng đột nhiên nghĩ tới, lúc này tiến vào huyện thành, không những không thể chăm sóc hoa màu trên ruộng, hai nhi tử sao còn có thể bẫy gà rừng và thỏ rừng cho ông ta?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT