Trong nhà được quản lý gọn gàng ngăn nắp, không cần phải chạy ra ngoài, cuộc sống của Tang La đang dần trở nên nhàn nhã.
Khi Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn ra ngoài săn bắn, Thẩm An và đám hài tử đang ngồi dưới gốc cây lớn trong sơn cốc đọc sách, Tang La nhìn đám hài tử, không khỏi nghĩ tới chuyện Thẩm Liệt tâm tâm niệm niệm muốn học chữ.
Thẩm Liệt rất bận, nhưng quả thật không bỏ dở chuyện này, phần lớn thời gian cho dù bận rộn đến khuya cũng sẽ bảo Thẩm An và Thẩm Ninh đọc Nghìn Tự Văn, bản thân hắn cũng lặng lẽ ghi nhớ, bởi vì Thẩm An thường mang sách ra ngoài, ban ngày Thẩm Liệt cũng bận rộn, ban đêm thỉnh thoảng nghe Thẩm An đọc sách, nhân lúc Thẩm An ngủ rồi, hắn sẽ lật cuộn thẻ tre của Thẩm An, nhận biết ghi nhớ từng chữ một.
Về phần bút lông Tang La làm, trong tủ dưới gầm bàn vẫn còn vài phiến đá mà Thẩm Liệt mài trong lúc rảnh rỗi, bút và phiến đá này vẫn luôn được Thẩm An và Thẩm Ninh sử dụng, thậm chí thỉnh thoảng Tang La cũng sẽ luyện tập viết chữ để giết thời gian, nhưng Thẩm Liệt - người thật sự làm ra những thứ này đến bây giờ vẫn chưa có cơ hội được cầm bút lên dù chỉ là một lần.
Từ khi Thẩm Liệt trở về, mãi đến bây giờ, hắn hình như có vô số việc làm không hết, chủ yếu là vì cái nhà này, hoặc là nói vì cuộc sống của mấy người nàng tốt đẹp và thoải mái hơn mà bận rộn, Tang La nhìn đám hài tử dưới gốc cây ở phía xa, khuôn mặt lộ ra thần sắc rơi vào trầm tư.
Thẩm Liệt bận chuyện Chu gia xong, hẳn là sẽ nhàn nhã hơn đúng không?
Bút mực đều có, nàng hẳn là có thể làm một tập sách cho Thẩm Liệt?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT