Trong lòng Thẩm Liệt thật sự kinh ngạc, rất muốn hỏi Tang La làm sao nghĩ ra được những thứ này, nhưng lời này vừa đến bên miệng đã đổi thành cái gật đầu nghiêm túc, nói ra ba chữ cũng làm được.
Im lặng một lúc mới nói: "Nếu làm ta hai thứ này, sơn động này hẳn là cũng sẽ trở nên rất đẹp."
Hắn muốn khen ngợi Tang La, nhưng lại chỉ nói ra được một câu như vậy.
Hắn không biết khen người khác, Tang La nghe hắn nói đều có thể làm được thì vui vẻ cười cong lông mày, bắt đầu tự khen mình: "Đúng vậy, ta cũng cảm thấy vậy, nhìn thì hơi phiền phức một chút, nhưng có chính diện và mặt bên phải đã làm tường gỗ, trên có mái dưới có bục, đều là màu gỗ, cả sơn động này đều có thể sáng sủa hơn, ánh sáng cũng sẽ tốt hơn nhiều, quan trọng là sạch sẽ."
"Lúc đó ta cũng đến giúp ngươi, việc lớn ta không biết làm, việc đơn giản thì vẫn làm được, gần đây đi theo Hữu Điền thúc cũng học được không ít, cùng nhau làm có thể nhanh hơn một chút."
Luôn để Thẩm Liệt ngủ trên mặt đất, Tang La thật sự cảm thấy có lỗi với hắn.
Thẩm Liệt nhìn nàng nói đến mặt mày hớn hở, trong mắt hiện lên nụ cười, nghe nàng nói đi theo Trần Hữu Điền học được mấy thứ, nhớ tới hai tờ giấy trong tay chính là Tang La lấy từ phía sau nàng ra, hắn hơi nghiêng người sang một bên nhìn về phía sau Tang La, mới phát hiện sau người nàng có một cái thùng gỗ thấp tẹt có nắp đậy trông giống thùng gạo, trên mặt đất bên cạnh còn có cái đệm cói bện bằng rơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT