Đem cái thùng xách đến chỗ ánh lửa có thể soi sáng, hắn không khỏi buồn cười.
Thật khó cho nàng, không ngờ lại đục ra hình ra dạng như vậy.
Hắn lục lọi từ trong bao đồ đục mà Hứa chưởng quỹ cho, lấy ra một cái đục tròn, lại ra ngoài nhặt một khối đá tròn vừa mới dùng qua, ngồi ở trên ngạch cửa chuẩn bị sửa chữa một chút, lại nghĩ tới buổi sáng nàng muốn nói ra khỏi miệng lại nuốt trở vào, nghĩ nghĩ một chút, cầm cái thùng kia lên, cầm dụng cụ, lại đi qua Trần gia mượn cái bào, tìm một chỗ khác làm việc.
Tang La dẫn theo Thẩm An, Thẩm Ninh đem chăn đệm và mấy tấm da Thẩm Liệt săn được, chia ra mấy lần để dọn về sơn động, mấy lần đều không thấy Thẩm Liệt đâu, cho rằng hắn tới nhà khác hỗ trợ làm chuyện gì đó, cũng không để ý.
Mãi đến khi trải xong giường mới thấy Thẩm Liệt trở về, nàng cũng không nghĩ gì, gọi Thẩm Liệt đến giúp nàng, đến sơn động lớn bên kia lần lượt ôm chín bình gốm trong nhà đến.
Đây đều là những thứ đồ tốt mà Tang La đã bỏ tiền ra mua, năm ngoái vì tích trữ nhiều đường táo và mứt thủy tinh, nàng trước sau chia ra mấy lần mua mười bình gốm đất có nắp, một trong số đó sau khi Thẩm Liệt hỏi qua nàng, để lại cho Thẩm Kim và Thẩm Ngân, giấu trong động tị nạn cho mấy đứa trẻ.
Chín cái khác, có năm cái chứa đầy ắp là muối được tích trữ từ lúc bắt đầu tính toán lánh họa. Muối có thể cất giữ trong thời gian dài, trong mấy năm tới trong nhà ăn muối, bao gồm làm muối ướp thịt các loại, tất cả đều ở trong này, không thể có nửa điểm sơ suất. Hiện tại người đã tới ở, thứ này đương nhiên cũng phải dời tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT