Ba đứa trẻ con Hứa gia đều nhìn ngẩn cả người, đến kiệm lời như Vương Vân Tranh, nhìn bọn trẻ con còn nhỏ hơn cậu bé đứa nào đứa nấy cũng vác một cái nỏ ná, trên người đeo một cái túi vải khá to, trong túi phải căng phồng lên, cậu bé nghe biểu đệ hỏi thằng bé tên là Thẩm An thì mới biết đựng trong đó toàn là đá.
Còn mấy thằng bé trạc tuổi như cậu bé, hoặc là lớn hơn cậu bé một hai tuổi thì thậm chí trên người còn đeo cung tên, là cung tên bằng tre.
Ngụy Thanh Hòa sững người, hắn bị Thẩm Liệt hỏi: "Có biết dùng cung tên không?"
Thấy hắn lắc đầu bèn nhét thẳng một cái rìu vào trong cái sọt cho hắn: "Vậy thì dùng cái này để phòng thân."
Không sai, bây giờ ngoài vác túi đồ của mình thì Ngụy Thanh Hòa còn phải giúp nhà họ Thẩm vác một số đồ, một bên là cái sọt lớn, một bên là cái lồng gà bằng tre, bên trong nhốt ba con gà và ba con vịt.
Gà vịt thì không được thông minh như thế, chúng cũng sẽ vì căng thẳng mà phát ra vài âm thanh, nhưng do nhà họ Thẩm ở xa lắc xa lơ nên thật sự không hề gì, chớ nói trong thôn nghe thấy được, cho dù có nghe thấy thì cũng sẽ không để ý.
Trong năm gia đình thì chỉ có nhà họ Thẩm cố gắng mang gà sống vịt sống theo, những gia đình khác đã nhân dịp tháng Giêng lặng lẽ giết mổ làm thành thịt khô từ lâu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT