Ánh mắt nhìn Vương bà tử đều sắp choáng váng, lúc này như mới hạ quyết tâm: "Bà thông gia, nếu chuyển một ít đi để dự phòng thì có thể, thỏ còn biết phải đào ba hang, lương thực chia ra giấu cũng là hợp lý, nhưng chuyện lớn như vậy, một phụ đạo nhân gia như ta không làm chủ được, bây giờ vừa thu tô thuế vừa trưng binh, mấy người nhà ta ở trong huyện chắc chắn cũng nghe được tin tức, nhiều nhất là ngày kia, có thế nào cũng sẽ về một chuyến, ta phải thương lượng chuyện này với lão đầu tử nhà ta mới có thể quyết định được."
"Hơn nữa, chuyển lương thực đi, đó chính khẩu phần sống của nhà chúng ta, ngươi không để chúng ta đi theo, Đại Lang và Xuân Nương, con rể và nữ nhi của ngươi hẳn là có thể đi theo được chứ, nhà chúng ta phải có người biết lương thực nhà mình được chuyển đi đâu, nếu không ta không dám giao chỗ thóc này cho ngươi."
Như thể cảm thấy lời này của mình không dễ nghe, nói thêm: "Không phải không tin tưởng thông gia và bà thông gia, nhưng lỡ đâu đến lúc loạn lạc, hai thôn chúng ta dù sao cũng bị ngăn cách một đoạn, lỡ đâu chúng ta không theo kịp thì sao, chỗ lương thực kia chúng ta đi đâu mà tìm, vậy chẳng phải là công cốc sao."
Nói trắng ra, như vậy chẳng phải tiện nghi lão Vương gia các ngươi sao.
Trong lòng Vương bà tử nói đây chẳng phải không tin chúng ta sao? Lão tú bà, chỉ là ngoài miệng nói dễ nghe mà thôi.
Chẳng qua Lư bà tử tính toán như vậy, Vương bà tử lại thấy yên tâm, này nói rõ Lư gia thực sự muốn đi theo nhà bà ta.
Bà ta cũng ra vẻ khó xử: "Người xưa đều nói nữ nhi gả đi như bát nước hắt ra ngoài, chúng ta lại không coi Đại Lang và Xuân Nương như người ngoài, tin tưởng Đại Lang và Xuân Nương chứ, chỉ sợ trong tộc không vui."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT