Lư bà tử tiễn người ra ngoài cửa viện, nhìn người đi xa, xoay người đi về phía căn phòng phía tây.
Khóa vẫn còn treo, một góc giấy dán cửa sổ bị móng tay cẩn thận men theo bản lề mà mở ra, khi để xuống nhìn thì có vẻ bình thường, dùng ngón tay lại có thể nhấc nó lên, đủ để nhìn rõ tình hình trong phòng.
Bà ấy hừ, xoay người đi vào nhà bếp bận rộn, nửa đêm hôm nay người trong nhà đều đến tiểu viện của Thẩm Liệt, bà ấy phải chuẩn bị lương khô cho ba ngày, bận rộn không thôi.
Bên ngoài thôn Thập Lý, cuối cùng ra khỏi thôn, trên đường núi cũng không có ai, đại nhi tức phụ của Vương gia cuối cùng cũng không kìm được sự hưng phấn trong lòng: "Nương, người có biết không? Xuân Nương vẫn giấu diếm không nói, lương thực của Lư gia chất thành đống ở trên kệ, chất đầy cả phòng, ít cũng phải hơn bốn mươi túi! Hơn bốn mươi túi đó!"
Vương bà tử suýt nữa hét ra một tiếng kinh ngạc: "Hơn bốn mươi túi?"
"Đúng vậy, hình như là loại túi lớn chuyên dùng ở tiệm lương thực trong huyện, một túi chính là một thạch! Còn có mấy túi hơi nhỏ một chút, hẳn là lương thực và đậu trong nhà tự thu hoạch, chỗ lương thực này của Lư gia bọn họ ít nhất phải được ba mươi sáu ba mươi bảy thạch ấy?"
Mẹ chồng nàng dâu hai người liếc nhìn nhau, lẳng lặng tính số người của Lư gia: "Không phải có thể ăn ba năm sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT