Nghe Trần Hữu Điền và Lư Nhị Lang nói, còn chẳng nhìn thấy được mấy hạt gạo, nói là cháo, gọi là canh gạo còn hơi miễn cưỡng.
Chỉ là các phú hộ trong huyện lại lần lượt dựng các kho cháo để cứu trợ thiên tai, phát thuốc tặng quần áo, cháo mặc dù cũng rất loãng, nhưng ngon hơn cháo của quan phủ rất nhiều, y phục mặc dù là đồ cũ, lại có thể làm ấm người, tốt hơn y phục của bách tính dưới thôn quê rất nhiều.
Việc làm ăn của Tang La hoàn toàn dừng lại, đến cả chạy bộ buổi sáng đến thôn Tam Lý cũng không được nữa, tập huấn đám hài tử đều đổi thành ngọn núi bên cạnh thôn, Chu Thôn Chính cũng bắt đầu sắp xếp nam đinh trong thôn để ý đến những người lạ mặt đến gần thôn Thập Lý.
Trần Hữu Điền còn mang về một tin tức khác, Hứa chưởng quỹ về Thiệp Châu thu xếp thê nhi.
Tình thế như vậy, quả thật cũng không yên tâm người trong nhà, người làm chủ trong nhà vẫn phải về sắp xếp mọi thứ.
Trong lúc Chu Thôn Chính và ba nhà Trần Thi Lư đang bí mật thương lượng, sợ có dân tị nạn quấy rối, bốn nhà mỗi nhà phái ra một nam đinh, một tổ hai người đi qua bên đại phòng Thẩm gia trải chiếu nằm ở trong nhà bếp để canh đêm, Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn lên núi gần nửa tháng vội vã trở về trước khi sắc trời hoàn toàn tối.
Thi Nhị Lang và Chu Đại Lang đang ôm chiếu rơm chăn đệm, cùng Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn không khác gì người rừng đang đeo sọt và ôm một cuộn lớn không biết là thứ gì, buổi tối ở dưới núi bước chân chạm vào nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT