Người của ba nhà Trần Thi Lư lúc này đều có chung một đặc điểm, đôi mắt đỏ bừng, là khóc, nước mắt cũng chưa ngừng lại, nhưng cũng không thể nào che giấu niềm vui trên mặt.
Tang La chỉ mới nhìn vào liền cảm thấy, đôi mắt của nàng không có chút sưng đỏ, còn tươi sáng có thần, có hơi không ăn khớp với mọi người.
Không ăn khớp là chuyện không thể nào, bây giờ nàng có thể coi là con cưng của mấy nhà, vừa vào gian chính Trần gia, người kéo ghế đẩu thì kéo ghế đẩu, người kéo tay nàng nói chuyện thì kéo tay nói chuyện, chỉ một lúc đã được mấy người Trần bà tử vây vào chính giữa.
Thẩm Liệt nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt có hơi kinh ngạc, hắn biết quan hệ giữa Trần gia, Thi gia và Lư gia rất tốt, nhưng Tang La là một người ngoài đến, thời gian chỉ mới nửa năm mà đã ở chung hoà hợp với người trong thôn như vậy sao?
Trần bà tử vừa nhìn liền thấy được biểu cảm của Thẩm Liệt, liền mỉm cười: "A Liệt còn chưa biết đúng không, bây giờ kế sinh nhai của mấy nhà chúng ta đều dựa hết vào tức phụ cháu đấy, mùa đông này ba nhà chúng ta có thể ăn no mặc ấm cũng đều nhờ có tức phụ cháu."
Thẩm Liệt nhìn Tang La, hắn thật sự không biết.
Lư bà tử mỉm cười: "Cháu ấy à, phúc khí lớn lắm, ông trời cách núi cao sông lớn tặng một tức phụ tốt như vậy đến cho cháu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play