Cứ thế nhặt hai ngày, lại thắng được nửa hũ đường táo tàu, Tang La nhìn bánh táo chua cũng phơi được hơn hai trăm miếng, dứt khoát không đợi nữa, dự định ngày mai liền đi cùng với Tần Phương Nương bọn họ vào thành một chuyến.
Chiều tối ôm nồi đất vỡ dưới gầm giường ra, nồi đất vốn dĩ đầy ắp, lúc này chẳng khác gì trống không.
Tiền đồng chỉ còn dư lại hơn bảy mươi văn sau lần mua bông lần trước, giấy trừ nợ nhét ở bên trong lại có rất nhiều, cuộn thành một cuộn.
Tang La lấy hết số tờ giấy này ra, gọi Thẩm An mang bàn cát nhỏ của cậu bé đến, cầm cành cây bắt đầu viết số tính toán.
Tất nhiên, không thể dùng chữ số ả rập, toàn bộ dùng văn tự của Đại Càn Triều trong ký ức của nguyên thân, viết ra cũng không hề đơn giản, nhưng cũng không còn cách nào.
Xếp phiếu trả nợ thành một chồng rồi tình toán, lúc đầu nàng đã trả hai nghìn năm trăm văn tiền đồng, sau đó bán nấm cộng thêm sách bò chay, không đến nửa tháng, số nợ bảy nghìn hai trăm văn đã trả được sáu nghìn ba trăm năm mươi lăm văn.
"Còn nợ tám trăm bốn mươi lăm văn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT