Thẩm Như Bách hít vào một hơi, giương mắt nhìn thiếu nữ đang co rúm trên giường một cái rồi đi theo Nam Cung Vân vào thư phòng kế bên.
Sau khi ngồi vào chỗ, Nam Cung Vân cười như không cười nhìn sắc mặt Thẩm Như Bách, hỏi: “Thế nào? Trong lòng khó chịu, bực bội?”
Loại chuyện chọc vào nỗi đau của người khác đích thật là hành vi Nam Cung Vân có thể làm ra. Thẩm Như Bách nén giọng đáp: “Hạ quan nào có, hạ quan cùng Lý Nhược Ngu duyên đã sớm tận, giờ cũng sắp thành thân với Bạch tiểu thư.”
Nam Cung Vân nhíu mày, đột nhiên đứng lên đi tới gần Thẩm Như Bách, ghé vào tai hắn nói: “Ta và ngươi đều là nam nhân, cần gì phải nói những lời này? Đến lúc ta chơi chán, cho người mượn chơi vài ngày được chứ?”
Thẩm Như Bách nghe xong giật nảy mình, nghi hoặc nhìn Nam Cung Vân.
Nếu như câu Thẩm Như Bách vừa nói là thật làng, hắn sẽ uyển chuyển cự tuyệt hoặc cười mà nhận. Một nữ nhân mình không yêu quý thì chỉ là một món đồ chơi thôi, dùng chung có đáng gì?
Nhưng hắn tuyệt đối không nên có phản ứng như hiện tại, tựa như thê tử của hắn đang bị giam vào thanh lâu mặc người đùa bỡn, quả thật khác một trời một vực với lời thoái thác vừa nãy. Thẩm Như Bách ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt giễu cợt của Nam Cung Vân, lập tức tỉnh ngộ vì biết hắn ta chỉ đang thử mình, nhanh chóng thu hồi vẻ kinh hoảng, định mở miệng không dám để Nam Cung đại nhân bỏ thứ yêu thích thì cũng đã chậm, rốt cuộc Nam Cung Vân đã nhìn thấu chủ ý trong lòng hẳn...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play