Nhược Ngu nghe hắn hỏi, mất hết hứng thủ nói: “Ta còn chưa ăn cơm tối.” Lúc nói câu này, cái bụng cũng phối hợp kêu vài tiếng.
Điểm tâm ăn lúc trước chú trọng tinh tế, ăn vào bụng đã bị tiêu hóa hết. Lý Nhược Ngu được Tư mã đại nhân sắp xếp thời gian sinh hoạt hợp lý, đến giờ ăn thì ăn, đến giờ uống sẽ uống, nửa khắc cũng không sai lệch.
Nàng nhìn Nam Cung Vân đang nheo mắt với mình, bổ sung thêm: “Nhược Ngu muốn ăn cá chua ngọt với dưa lạnh trộn da lợn.” Đôi mắt to sáng lên bổ sung tiếp:" Da lợn phải cho nhiều dấm vào."
Nam Cung Vân bật cười, khóe miệng nhếch lên, lẽ nào Tư Mã phủ cho nàng ăn toàn những thức ăn tầm thường này? Hắn ta đường đường là con thế gia chẳng lẽ không thể cho nàng ăn cái khác lịch sự tao nhã hơn?
Trong lòng lập tức nổi lên ý so sánh, hắn không làm khó cái bụng của Nhược Ngu gọi gã sai vặt an bài cơm tối. Khi hắn kéo Nhược Ngu chuẩn bị leo lên một con thuyền đang đóng, thân hình Nhược Ngu đột nhiên lảo đảo, sắc mặt trắng bệch.
Nam Cung Vân biết đây là di chứng mất sức do thuật nhiếp hồn tạo thành, liền bế nàng trở về khoang thuyền. Thấy Nhược Ngu nhu thuận từ từ nhắm hai mắt nằm lên giường, Nam Cung Vân liền đứng dậy ra khỏi khoang tàu, nhưng mà từ cửa phòng rõ ràng truyền đến tiếng khóa cửa.
Lúc này Lý Nhược Ngu đột ngột mở to mắt, trong mắt tràn ngập sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT