Nhược Ngu bị rượu hun lên đầu, cho dù Trữ Kình Phong nói cái gì đều trả lời: “Được.”
Xe ngựa không quay về trạm dịch mà chạy đến một hồ ở Vạn Châu. Hồ ở Vạn Châu rất đẹp, yên tĩnh, cát mịn, nước trong rất thích hợp cho việc bơi lội. Giờ mặt trời đã ngả về tây, cả hồ rộng lớn không thấy một bóng người, chỉ có nửa vầng mặt trời đỏ rực đang đậu trên mặt hồ. Nhược Ngu vừa được ôm xuống xe liền bị cảnh đẹp hấp dẫn, nhưng mà không hấp dẫn bằng nam nhân đang cởi quần áo cạnh hồ.
Trữ Kình Phong quanh năm luyện võ, vóc người cao lớn rắn chắc, lúc cởi áo ra càng lộ rõ bờ vai rộng và cơ ngực đầy, thắt lưng nhỏ, từ trên xuống dưới đều trơn mượt, mỗi tấc da thịt đều tràn đầy năng lượng, hai bắp đùi thon dài rắn chắc.
Trước đây hai người trong màn, Nhược Ngu vốn e lệ nên hầu như không dám mở mắt, cùng lắm cũng chỉ liếc một cái, hôm nay nhờ rượu, nàng không e dè nhìn hết từ trên xuống dưới nam tử đang cởi quần áo, càng nhìn càng nuốt nước bọt, thầm nghĩ ca ca thật đẹp.
Đến lúc Trữ Kình Phong xuống nước, hắn quay lại gọi Nhược Ngu: “Sao còn chưa cởi quần áo ra, nhanh tới đây.”
Chỗ này chiếm nửa vòng hồ, hai người đến đã sai hạ nhân quây trướng lại, thị vệ cũng đứng gác khá xa.
Nhược Ngu cũng thích mát mẻ nên liền cởi bộ váy trắng trên người chỉ còn cái yếm với tiết khố, chạy nhanh tới chỗ Trữ Kình Phong. Mỹ nhân châu tròn ngọc sáng chạy vào nước, sắc mặt Tư mã đại nhân lập tức lại trở nên khó coi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT