Lư Minh Xuyên là người có tính cách dễ chịu, cùng Hồ thị thành thân nhiều năm như vậy, hai người chưa bao giờ cãi nhau to.
Lúc này hắn hai mắt trừng trừng nhìn mắt Hồ thị, lại nói ra lời nói như vậy, hẳn là đang giận chó đánh mèo lên Hồ thị.
Cũng chẳng trách hắn sẽ giận chó đánh mèo, bởi vì việc hôn nhân này lúc trước đó là Hồ thị từ giữa nói vun vào, mà Đỗ quả phụ kia là thân muội muội của Hồ thị. Hiện giờ đột nhiên sinh biến số như vậy, hắn trong lòng tự nhiên vừa tức lại vội.
Tức giận đến là di muội quá đang, vội là nếu việc hôn nhân này bởi vậy ra đường rẽ, đến lúc đó hắn như thế nào có mặt mũi mà nhìn nhị đệ.
Hồ thị có một gương mặt tròn, thoạt nhìn thập phần hiền lành, lúc này ngồi ở trên giường đất, chính là vẻ mặt sầu khổ, thật cẩn thận lau nước mắt.
“Nàng tuy là muội muội của ta, nhưng ta làm sao biết nàng là nghĩ như thế nào, sớm biết vậy lúc trước ta liền không nên quản cọc hôn sự này, hiện giờ làm gì cũng thành không phải.”
Hồ thị là người tính tình cứng rắn, ngày thường làm người lanh lẹ, làm việc hấp tấp, cũng không là cái loại tính cách thích khóc sướt mướt này. Nàng chỉ sẽ ở trước mặt Lư Minh Xuyên lộ ra bộ dáng mềm yếu, cho nên lúc này thấy thê tử có dáng vẻ này, Lư Minh Xuyên vốn là thập phần tức giận, cũng giảm đi một nửa.
Hắn gắt gao mà cau mày, bất đắc dĩ đến thở dài một hơi, nói: “Ta cũng biết việc này cùng ngươi không quan hệ, ngươi cũng không quyết định nổi chuyện của Đỗ gia, nhưng sự tình vốn dĩ không phải nói đã tốt rồi sao, như thế nào sẽ đột nhiên biến thành như vậy, ngươi làm ta đến lúc đó như thế nào cùng nhị đệ nhị đệ muội nói chuyện?”
Hồ thị thấy nam nhân thái độ mềm mại xuống, trong lòng bình phục, nàng đi theo thở dài một hơi, đầy mặt sầu khổ nói: “Ngươi cũng biết tình huống muội muội kia của ta, người là người tốt, bất đắc dĩ mệnh khổ, những năm gần đây nàng một mình có thể đem ba cái hài tử nuôi lớn lên, chịu biết bao mệt nhọc cực khổ…… Ta không ngừng một lần khuyên qua nàng, người muốn nhận mệnh, chúng ta người nhà quê không cần tưởng tượng những cái xa vời. Nhưng nàng xưa nay là cái tính tình quật cường, nhất định muốn cho hài tử trở nên nổi bật…… Vạn hạnh Liêm Nhi kia là cái hài tử có tiền đồ, cũng không làm thất vọng nàng cực cực khổ khổ nhiều năm như vậy, tuổi nhỏ liền thi đậu đồng sinh, năm trước nếu không phải nàng sinh bệnh nặng, nói vậy hiện giờ Liêm Nhi đã thi đậu tú tài……”
Lại nói tiếp này Đỗ quả phụ cũng là cái người mệnh khổ, Đỗ gia gia cảnh vốn dĩ không tồi, cha Đỗ Liêm là cái tú tài, trong nhà có mẫu ruộng, Đỗ tú tài lại ở bên ngoài dạy học, toàn gia tuy sống đến không phải là giàu có, nhưng còn tính là khá giả. Nào biết Đỗ tú tài bởi vì một chuyện ngoài ý muốn mất đi tính mạng, bỏ lại cô nhi quả phụ bốn người.
Lúc đó Đỗ Liêm mới bảy tuổi, Đỗ quả phụ đại nữ nhi Đỗ Xuân Hoa mười ba, tiểu nữ nhi Đỗ Quyên Nhi năm tuổi, Đỗ quả phụ một người ba hài tử lớn nhỏ, cuộc sống thực sự thập phần gian nan.
Trong nhà không có nam nhân chống đỡ môn hộ, tại loại địa phương nông thôn này, cô nhi quả phụ sinh hoạt không thể thiếu sẽ chịu người khác khi dễ. Đỗ quả phụ có thể là do bị người khác khi dễ tàn nhẫn, cũng không có bởi vì nam nhân mất mà không cho nhi tử đọc sách, ngược lại so với dĩ vãng càng để bụng, tựa hồ hạ quyết tâm muốn cho nhi tử trở nên nổi bật, tính tình càng ngày càng trở nên táo bọa hung hăng.
Theo lý thuyết loại ý tưởng này không có sai, nhưng người nhà quê vốn là không giàu có, nuôi một người đọc sách tiêu phí càng là gia đình bình thường không dám tưởng tượng. Đỗ tú tài không còn, thiếu phần thu vào của việc trợ giảng, chỉ dựa vào việc trồng trọt vài mẫu đất, Đỗ quả phụ nuôi nhi tử đọc sách thập phần gian nan.
Nhiều năm như vậy, Đỗ gia người một nhà ăn mặc cần kiệm, lại đem đồng ruộng trong nhà bán gần hết, mới giữ cho Đỗ Liêm đọc sách được đến bây giờ. Tuy hiện tại đã thành một đồng sinh, cuộc sống hàng ngày của Đỗ gia không sai biệt lắm mau duy trì không nổi nữa. Việc này người khác không hiểu được, nhưng vì là thân tỷ tỷ tỷ phu, hai vợ chồng đại phòng lại thập phần rõ ràng.
Đây cũng là lý do vì sao Đỗ quả phụ sẽ đưa ra điều kiện muốn Lư gia nhị phòng cấp Lư Kiều Nguyệt của hồi môn hai mẫu ruộng.