Cao Mẫn đột nhiên kích động, nói mình nhớ ra rồi.
Lưu Tĩnh không hiểu cô đang nói cái gì, chỉ có thể nghi ngờ nhìn cô.
“Không đúng!” Cao Mẫn cầm điện thoại gõ cằm tự suy nghĩ, “Hình như không giống lắm… Chẳng lẽ là hai người?”
“Mẫn Mẫn?” Lưu Tĩnh có chút bất đắc dĩ nhìn Cao Mẫn, “Rõ ràng người có vấn đề về não là mình, sao trông cậu còn giống bị bệnh hơn tớ vậy?”
“Ờ…” Cao Mẫn gãi đầu, nhìn dì Lưu đang ngồi ở mép giường vừa gọt táo vừa cười.
Cao Mẫn suy nghĩ một hồi, đứng dậy, “Tĩnh Tĩnh, mình tới sở cảnh sát một chuyến đã.”
Lưu Tĩnh gật đầu, dì Lưu cũng bảo cô về nhà ăn cơm nghỉ ngơi, buổi tối không cần đến đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT