Khuê Gia Lợi có vẻ biết vụ tai nạn xe ở cầu Tam Ba.
“Không phải một vụ tai nạn bình thường?” Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng hỏi cho ra rõ ràng.
Khuê Gia Lợi nói, “Là như vầy, ba năm trước, nhà tang lễ nhận được bốn bộ hài cốt, toàn bộ đều bị ngâm trong nước một thời gian dài đến mức thối rữa. Tôi xem tình hình thấy không có cách nào phục hồi như cũ, công trình quá lớn, nên bảo là nếu không thì làm nhận thân nhân, xong hỏa táng luôn là được. Nhưng quản lý nói có một yêu cầu đặc biệt, người thân muốn làm một buổi lễ cúng bái.”
Mọi người nghe mà cau mày. 
Khuê Gia Lợi cười nói, “Lúc đó tôi nói chuyện với quản lý, đây cũng xem là mê tín dị đoan rồi, làm lễ cúng gì chứ… Quản lý đã nói với tôi ngọn nguồn là.
Năm năm trước, một cây cầu tên là Tam Ba nằm trong một thôn ở ngoại ô bị vỡ hàng rào, hơn nữa trên cầu còn có dấu bánh xe rất rõ, lúc đó người trong thôn đã báo cảnh sát. Sau khi cảnh sát kiểm tra, nghi ngờ nơi này xảy ra tai nạn giao thông, nhờ thôn trưởng đi từng nhà hỏi thăm, đồng thời tìm đội đi vớt xác trong dòng sông. Con sông dưới cầu Tam Ba không tính là sâu, nước cũng không chảy siết. Nhân viên phụ trách vớt xác tìm một ngày, vẫn không tìm thấy chiếc xe. Cảnh sát cảm thấy, nếu như may mắn, có thể xảy ra tai nạn thật, nhưng xe chẳng qua là đụng hư hàng rào thôi, cũng không rơi xuống sông, đã lái đi mất rồi.”
Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu suy nghĩ tới tình huống của cầu Tam Ba, hàng rào đã được thay đổi toàn bộ, bày tỏ đã bị hư hại rất nghiêm trọng… Cây cầu kia không rộng hư hại nghiêm trọng như thế, rất khó tưởng tượng là xe không rơi xuống sông được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play