Tết Trung Thu qua đi là thứ hai, những người đi làm vừa kêu rên vừa lết xác đi, Vương Thành vì chuyện với Chử Diệc Phong nên quyết định xin nghỉ thêm một ngày, nhưng buổi chiều sẽ về, tối qua cậu đã nói thẳng với Chử Diệc Phong là đến lúc đó sẽ gọi lại cho anh, anh cũng không phản đối, vì thế sáng hôm sau đến chín giờ Vương Thành mới rời giường.
Mẹ Vương đã phần lại bữa sáng cho cậu, là bánh bí ngô và bánh gạo nếp, còn có cháo hoa nữa, vẫn để trong nồi giữ nhiệt, Vương Thành quét hết đồ ăn trên bàn, rồi ra khỏi cửa.
Địa thế của thôn Quan gia bằng phẳng hơn thôn Vương gia, nhưng ba mặt đều là núi, vì cây cối rậm rạp, rễ đâm rất sâu, nên rất ít khi có thiên tai xảy ra, không khí cũng rất tươi mát, các thôn dân an cư lạc nghiệp, ở đây dưỡng lão sống đến trăm tuổi cũng không phải là nói chơi.
Một bộ phận thôn dân ở thôn Quan gia có thể làm giàu cũng là nhờ tài nguyên rừng phong phú ở đây.
Vương Thành từng nghe ba Vương nói qua, bí thư thôn Quan gia hy vọng có thể dẫn dắt thôn đi theo hướng làm giàu, cho nên mấy năm trước bắt đầu đề xướng và ủng hộ các thôn dân nhận thầu đất, nhưng vì các thôn dân ở đây hầu hết đều là nông dân thành thật hơn nửa đời người, người thực sự dám đi đầu không được mấy, sau đó bí thư Quan liền giúp đỡ cho cậu em vợ mình đi lên con đường này, kết quả khá thành công.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT