Từ nhà bác cả đi ra, Vương Thành thấy thoải mái vô cùng, sao cậu lại chọn cái hộp đắt tiền như vậy chứ, cũng là vì nguyên nhân này đây, đại nương và ông bà nội rất sĩ diện, một hộp bánh trung thu có thể tát thẳng vào mặt họ thì sao lại không làm chứ, huống hồ gì nếu không phải bọn họ mù mắt thì cái chuyện mất mặt này sẽ không xảy ra.

"Nghịch ngợm." Ngay lúc đó mẹ Vương đã nhận ra rồi, sau khi đi ra lập tức trừng mắt nhìn cậu, nhưng giọng điệu lại không có chút trách cứ nào, người như chị dâu cả bà đã sớm nhìn không vừa mắt rồi, chỉ là ngại thân phận nên không thể làm gì mà thôi.

Vương Thành cười hì hì ôm tay mẹ Vương, "Mẹ, chuyện này không liên quan đến con, con chỉ tặng hộp bánh cho đại nương thôi mà, cũng không làm gì cả."

"Đừng có ba hoa, có ai nói với người lớn như con không? Dù sao họ cũng là đại nương và bà nội của con, chuyện này nói ở nhà thì được, chứ ra ngoài không được nói lung tung." Mẹ Vương cười mắng.

"Con biết rồi, con sẽ đúng mực."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play