Vương Tử Vũ nhân lúc ba Vương và mẹ Vương về phòng đi ngủ đã trộm gõ cửa phòng Vương Thành, cửa cũng không khóa, Vương Thành bảo cô vào đi, cậu đang xếp quần áo, những bộ quần áo cũ đã giặt đến trắng bợt được cậu lấy từ tủ ra, trên giá móc lên quần áo mới mua trong thành phố, thật ra cũng không nhiều, chỉ ba bốn bộ thôi.

"Anh hai, anh định vứt mấy bộ đồ rách này à? Đúng là tốt quá." Vương Tử Vũ đóng cửa lại, ánh mắt rơi trên bộ quần áo rơi trên đất, rất vui khi anh hai cuối cùng cũng biết quần áo mình khó coi cỡ nào, cô đã sớm có ý kiến về cách ăn mặc của anh hai rồi.

"Gì mà quần áo rách chứ, tốt xấu gì nó cũng theo anh nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao có được không?" Tuy ngoài miệng Vương Thành nói vậy, nhưng cậu cũng không định giữ mấy bộ quần áo này nữa.

"Vậy anh hai định xử lý chúng thế nào?" Vương Tử Vũ lè lưỡi, cô không tin đâu.

"Em thấy tặng cho người nghèo ở vùng núi nghèo khó thì sao?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play