Trịnh Kính Ân đi rồi, Vương Thành và Chử Diệc Phong thì chưa đi. Trong thời gian này cả nhà bọn họ đều phải chịu giày vò, Vương Thành không muốn ba mẹ phải buồn nữa. Tuy không chung một dòng máu, nhưng tình cảm hơn hai mươi năm là thật, cậu không thể nào vì ba mẹ không phải là ba mẹ ruột của mình mà từ nay về sau không qua lại với họ nữa.
Trong lòng Vương Thành, họ vẫn là ba mẹ mà cậu kính yêu nhất, dù ba mẹ ruột có tìm đến thì cậu cũng sẽ không bỏ họ lại, công ơn nuôi nưỡng của ba mẹ đã hơn hẳn công sinh thành của ba mẹ ruột.
Tuy ba Vương mẹ Vương không nói gì, nhưng đều biết được điều cậu đang nghĩ, cũng rất vui mừng vì điều đó. Nhưng lúc mẹ Vương nhìn thấy Chử Diệc Phong, trong lòng lại rối như tơ vò. Nhìn ba Vương chẳng nhận ra được gì đang rất vui mừng, điều cần lo lắng thực sự đang ở phía sau kia kìa.
Vương Thành đi vào phòng bếp, thấy mẹ Vương đang nấu ở trong, liền đến bên nói: "Mẹ, để con giúp mẹ".
Mẹ Vương nhìn cậu, "Vậy chặt gà đi".
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT