Gần mười một giờ, Chử Diệc Phong mới về khách sạn. Vừa đi vào đã phát hiện có người ở trong, khách sạn không thể nào phạm sai lầm ngu ngốc này được, trộm thì càng không thể, vậy là người quen? Anh đoán Thẩm Viễn hoặc là người thân của mình, lại không đoán được là Vương Thành.
Điều này cũng dễ hiểu, tối nay Vương Thành đi đến tiệc đính hôn của anh họ cậu, sẽ không thể nào tìm đến anh ngay sau đó, mà dù tiệc đã kết thúc thì ba mẹ cậu cũng không thể để cậu ra ngoài lúc nửa đêm, anh vẫn giữ suy nghĩ này nên khi thấy Vương Thành đang ngồi khoanh chân trên ghế dựa ở ban công thì rất bất ngờ. Chử Diệc Phong kéo cửa ban công đi ra.
Nghe thấy tiếng động, Vương Thành quay đầu, giơ bình rượu trong tay lên cười với anh: "A, anh đã về rồi, chờ anh lâu lắm đó".
Chử Diệc Phong liếc nhìn bốn năm bình rượu cái đứng cái đổ bên cạnh cậu, mùi rượu nồng đập thẳng vào mặt, đã uống nhiều vậy sao. Nhận ra được lúc này Vương Thành rất lạ, Chử Diệc Phong lấy bình rượu trên tay cậu. "Em uống nhiều quá rồi".
"Nào có, mới ba bình thôi, em còn có thể uống thêm ba bình nữa". Vương Thành đã uống say đến nỗi đếm cũng không đúng, rõ ràng là sáu bình, vậy mà cậu lại nói thiếu một nửa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT