Hàn Lâm Phong ngửi được mùi mai nhẹ nhàng trên tóc của nàng, thuận miệng nói: “Trên đường có cứt chó, đi gần ta một chút, ta có thể giúp nàng tránh đi.”
Tô Lạc Vân nghe, tin là thật ‘ồ’ một tiếng. Đúng lúc này, Hàn Lâm Phong lại nắm chặt tay của nàng, Tô Lạc Vân muốn hất ra, nhưng Hàn Lâm Phong lại nhéo bàn tay của nàng, nói nhỏ: “Hàng xóm đang nhìn, cố nhịn một chút…”
Trước đó cả hai đã thống nhất với nhau sẽ diễn kịch trước mặt người ngoài, cho nên bây giờ nàng cũng chỉ có thể để hắn tạm thời nắm tay một lúc, chỉ là vị đại gia bên cạnh nàng hình như sợ giẫm phải cứt chó, cho nên đi đường rất là… chậm!
Tô Lạc Vân ngại thúc giục hắn, chỉ có thể mặc cho bàn tay nóng hổi của hắn nắm chặt bàn tay hơi lạnh của nàng đi về phủ, trong lòng lại xấu hổ không nói được.
Thật vất vả đi tới phủ trạch ở đầu hẻm, cũng không còn nguy cơ dẫm trúng cứt chó thì Tô Lạc Vân lập tức vội vàng bỏ tay ra khỏi bàn tay nóng hổi kia.
Ngay lúc nàng chuẩn bị đi vào phòng tắm thay đồ tắm rửa thì Hương Thảo lại lèm bèm sau lưng: “Cái gì mà giẫm cứt chó chứ? Vừa nãy em nhìn thấy rõ ràng, còn đường kia lát đá sạch trơn, chắc cũng chỉ có phân của kiến thôi?”
Tô Lạc Vân sững sờ, lập tức trở nên buồn bực… Hắn là đang khi dễ nàng nhìn không thấy cho nên cố ý trêu chọc mình sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT