Hàn Dao hơi chần chờ nói: “Nhưng hai người họ là do bệ hạ ban hôn…”
Hề ma ma bất đắc dĩ lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Quận chúa, rốt cuộc thì người vẫn là trẻ người non dạ. Cái này không phải là ban hôn, là bệ hạ đang giúp Bắc Trấn Vương phủ che giấu chuyện hoang đường mà thôi! Nếu như là thành hôn đàng hoàng thì hôn lễ làm sao có thể im hơi lặng tiếng đến mức này? Chúng ta rời khỏi phủ sớm, chắc là sau khi vương gia và vương phi đọc được thư của thế tử đã giận đến mức ngất xỉu rồi. Người cứ ngoan ngoãn nghe lời của lão nô là được, lão nô sẽ không hại người đâu.”
Hàn Dao là do một tay Hề ma ma dạy dỗ nên người, cho nên vẫn luôn nghe lời của bà ta, mặc dù nàng ấy cảm thấy như vậy có hơi cay nghiệt, nhưng cũng cảm thấy có chút đạo lý.
Nàng ấy bất đắc dĩ thở dài, thầm nghĩ, về sau lúc ở trong phủ thì nàng ấy vẫn sẽ ở chung với tẩu tử như thường, nhưng đến lúc xuất phủ thì nhất định phải tránh mặt tẩu tử, không chung đụng với nhau là được.
Lúc đầu Tô Lạc Vân cũng không có phát giác chuyện này, nhưng sau hai lần liên tiếp đụng phải Hàn Dao ở ngoài phủ thì nàng phát hiện cô em chồng thường ngày đối xử với nàng rất dịu dàng lại làm như không quen biết nàng. Trước mặt người khác cũng cố hết sức tránh mặt nàng, càng không ngồi chung một chỗ, giống như hai người là người xa lạ không ở chung một phủ vậy.
Sau hai lần thì Tô Lạc Vân cũng hiểu rõ... Tiểu quận chúa là đang chê bai người chị dâu xuất thân thấp hèn là nàng, cố hết sức tránh né mình ở trước mặt người khác.
Đã vậy thì nàng cũng sẽ không tỏ ra quá thân thiện với nàng ấy, tránh hạ thấp thân phận của quận chúa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT