Tô Lạc Vân không chút hoang mang, nói: "Đại nhân, hạt nhũ hương thu được đều có đóng dấu, có phải là hàng lậu hay không, đại nhân xem xét liền biết..."
Lúc trước khi sử dụng hạt này, nàng đã cẩn thận, cố ý giữ lại lại một mặt của hạt nhũ hương có đóng dấu của khố phòng thế tử phủ.
Đối với những nhà giàu có, những đồ vật quý giá như vậy khi nhập kho riêng thì đều đóng dấu để làm bằng chứng, nếu có hạ nhân tay chân không sạch sẽ, bán riêng đi cũng có thể tìm được đầu mối..
Chỉ cần nàng chứng minh được thứ này đã từng lọt vào Phủ Thế Tử, liền có thể xác định nó không phải là hàng nhập lậu thu được từ một kẻ buôn lậu.
Về phần phủ doãn đại nhân, sau khi nhận ra, hắn có thể tự suy diễn thành mình đã xin trao nhận riêng, rồi nhận định đây là thế tử đa tình, thưởng cho cô nương thương hộ xinh đẹp. Nếu phủ doãn thấu hiểu đạo lí đối nhân xử thế, hẳn là sẽ dừng ở đây, hoặc là tự mình bí mật phái người đi hỏi thế tử.
Hàn Thế Tử vui vẻ nhận, vậy tất nhiên là tốt nhất, chẳng qua là ủy thác gửi nguyên liệu cho Sấu Hương Trai, một cuộc mua bán, tiền bạc hai bên đã thỏa thuận xong.
Nếu thế tử không nhận, muốn làm nàng xấu hổ cũng không sao. Nàng giả bộ ủy khuất có thể thương tâm khóc lóc kể lể, làm ra vẻ như thấu hiểu hồng trần, nói với đại nhân, thế tử nói sao thì chính là như vậy, nàng không giải thích, chấp nhận tất cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT