Chỉ là, những hạt nhũ hương này đều là loại hạt nhỏ vụn, miễn cưỡng vừa đủ với hương phẩm mà Ngư Dương Công Chúa đã đặt. Nếu trong tương lai có một đơn đặt hàng lớn từ quý nhân khác thì sẽ không đủ dùng, nếu tìm được cơ hội, sẽ phải mua nhiều thêm.
Bất kể như thế nào, sau khi thực hiện bước đầu tiên này, Lạc Vân đã tràn đầy năng lượng.
Triều Ngụy rất thịnh hành hương liệu. Người dân trong kinh thành có chút coi trọng việc này, như khi đi nhà xí cần xông hương, y phục cũng phải xông hương, khi ra ngoài cũng muốn xông hương để xua đuổi muỗi, lúc mài mực viết văn lại càng không thể thiếu hương.
Nếu hàng hóa ở cửa hàng hương liệu tốt thì cả năm hàng bán không ngừng, đừng nói nuôi đệ đệ ăn học, thậm chí là làm ăn phát tài, giàu có một phương cũng có thể.
Chờ khi Sấu Hương Trai trở nên nổi tiếng, nàng sẽ không còn phải đến chợ phiên chen chúc nữa, mà tự có những loại hương liệu tốt nhất chủ động đưa tới cửa.
Sau khi trở về nhà, Lạc Vân gọi một vài người làm thuê mới đến, dạy họ cách chưng, rửa hoa khô và chiết xuất tinh dầu hoa.
Cửa hàng hương liệu muốn kinh doanh lâu dài, phải nuôi thêm vài sư phó lành nghề. Những người làm thuê này rất siêng năng, nhìn qua cũng thông minh, tuy không thể so với nhóm lão sư phó của Thủ Vị Trai, nhưng thời gian dài, có thể trông đợi được.
Tuy nhiên, vì chuyện từng bị ăn trộm công thức mà Lạc Vân đã trưởng thành rất nhiều, những người làm thuê này trước hết sẽ ký khế ước dài hạn với cửa hàng, những kẻ này không được phép vào bên trong phòng phối hương liệu, một khi phát hiện, sẽ bị đuổi khỏi cửa hàng ngay lập tức.
Mặc dù bọn hắn đều có người bảo đảm, là con nhà lành ở các làng xung quanh, nhưng lòng người khó dò, vừa mới thu nhận cũng không biết là hạng người ra sao.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT