Nhìn thấy nhi tử của Triệu phò mã vậy mà cũng ở đây, Hàn Lâm Phong hơi mỉm cười, ngược lại hảo tâm nhắc nhở một chút: "Quanh khu vực này thường có cường đạo xuất hiện, nếu không có việc gì thì việc lên đường vẫn quan trọng hơn."
Nói xong, hắn dùng chân thúc ngựa tiến lên, chỉ để lại một làn khói bụi cho đôi bằng hữu nhậu nhẹt ngày xưa.
Quách Yển nhổ một miệng đầy tro bụi, oán hận nói: "Gì vậy chứ? Cũng không biết sao lại đắc tội kẻ này, gần đây còn trở mặt không quen biết như thế! Chúng ta không phải cùng một loại à, còn những hầu cận vệ binh bên người này đều ăn chay? Lá gan như đám nữ nhân vậy cũng dám ra tiền tuyến?"
Lần này Triệu Quy Bắc ngược lại là rất tán đồng với hai người kia, nói —— những cường đạo sơn dã ẩn hiện kia, nếu thấy binh mã Đại Ngụy chắc đã sớm bị dọa cho rút lui tản đi rồi.
Bọn hắn cũng không phải lãng khách tay không tấc sắt, nếu đạo tặc dám tới thì cũng nên hỏi một chút xem đao kiếm trong tay của hắn có đồng ý hay không! 
Lại nói đến Hàn Dao trong xe ngựa, rất không thích nghe những lời Triệu Quy Bắc chế giễu cười những lời của huynh trưởng, tức giận nói cùng tẩu tử: "Ca ca chỉ muốn đưa chúng ta cùng về Lương châu, sao qua miệng của vị Triệu công tử kia đã thành mang gia quyến du ngoạn riêng rồi?"
Tô Lạc Vân mỉm cười, dựa vào thanh danh ở kinh thành của Hàn Lâm Phong, tất nhiên sẽ khiến cho người ta hiểu lầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play