Ngay lúc Tô Lạc Vân cúi đầu cắn môi không nói lời nào, Hàn Lâm Phong chỉ yên tĩnh nhìn một bên mặt khó xử của nàng.
Đương nhiên hắn biết tính cách chú ý cẩn thận của nàng. Năm đó câu nói mà nàng nói với vị hôn phu Lục Thệ trước kia của nàng ở trà lâu, lời nói đó còn văng vẳng bên tai hắn.
Nàng tuyệt đối sẽ không mặc kệ cho mình không biết gì, tùy tiện nắm tay người ta một mình đi đến nơi cao nguy hiểm. Mà mặc dù Lương châu không chông gai khắp nơi, cạm bẫy khắp nơi giống như kinh thành hiện tại, nhưng đối với Lạc Vân mà nói, cũng không phải là nơi an nhàn gì.
Thật ra hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý là nàng sẽ từ chối. Đương nhiên, hắn cũng sẽ không để nàng có ý định chạy trốn. Đến lúc đó, hắn sẽ lấy cớ nàng không quen khí hậu, để nàng đặt chân ở Huệ thành cách Lương châu không tính là quá xa.
Huệ thành náo nhiệt hơn Lương châu, hắn có thể sắp xếp nơi gần nhất cho Lạc Vân. 
Đến lúc đó hắn bôn ba chạy qua hai bên nhiều một chút, thỉnh thoảng đi thăm nàng...
"Được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play