"Cút đi, làm việc của tụi mày đi!" A Quang khinh thường nhìn đám bạn xấu này.
"Hoặc là mày có thể đổi tên thành Bùi Thuận! Mọi việc thuận lợi, may mắn!" Diệp Diệu Đông vui vẻ đi đến địa điểm A Quang tìm kiếm. Kiếp trước anh ta đổi tên thành Bùi Thuận.
"Này, Bùi Thuận nghe được đấy, tên hay mà ý nghĩa cũng hay!" A Quang có hơi dao động.
"Kiến thức đặt tên quả thực rất thần bí, nghe nói nó có liên quan đến số học, vận may, tương lai của một người. Bây giờ trẻ con sinh, chẳng phải thầy bói đều dựa vào dị tượng bát quái để tính ngày sinh tháng đẻ sao? Nhà tao có một cuốn "Chu Dịch" ở nhà, về có cần đưa cho mày nghiên cứu một chút không? Thà tin là có chứ không thể tin là không.
A Quang ngạc nhiên nhìn A Chính: "Chu Dịch" là cái gì? Mày còn có cái này? Mày định tự học thành tài, đổi nghề thành thầy bói à?"
"Đéo, tao tình cờ tìm được thứ đó ở nhà, còn có một cuốn bí tịch điểm huyệt, có thể là tổ tiên của tao để lại cũng chưa biết chừng! Tụi mày có muốn luyện chút không? Tổ truyền đó, nói không chừng còn có thể luyện thành cao thủ võ lâm!"
"Mẹ kiếp, hóa ra tổ tiên của mày có thể không chỉ là một thầy bói mà còn có thể là đại hiệp trong giang hồ à. Ngay cả bí tịch điểm huyệt cũng có. Có Quỳ hoa bảo điển không? Kiếm phổ trừ tà?"
"Mày muốn luyện à? Tao có thể viết cho mày. Nếu mày muốn luyện thì trước tiên phải tự thiến. Tao không ngại giúp mày một tay! Lấy rìu đốn củi nhé? Chặt một cái có thể khiến chim của mày dừng lại lâu hơn một chút."
"Không phải mày tự thiến rồi đó chứ? Cho nên mày mới còn chưa cưới vợ. Mẹ kiếp, cha mày chỉ có mày là con trai duy nhất thôi. Mày quá độc ác! Chim nhỏ cũng không cần!"
"Gì mà chim nhỏ, mày mới tự thiến đó! Ông đây là chim tol"... Đang lúc họ đang đùa giỡn, Diệp Diệu Đông ngạc nhiên khi phát hiện ra một con cá có đốm đen xám trên đuôi dưới tảng đá lớn bên cạnh. Anh vội ngắt lời họ: "Mẹ kiếp, tụi mày mau tới xem con dưới tảng đá lớn này đi. Con lộ đuôi ra này có phải là cá mú không?"
"Ở đâu? Ở đâu?" A Quang hưng phấn chạy tới, nằm xuống nhìn dưới tảng đá lớn"Mẹ kiếp, là cá mú hoa nâu. Vừa rồi tao cũng dạo một vòng ở tảng đá này, sao không thấy nhỉ?"
"Theo mày nói thì mày xui xẻo đó. Nhường một chút, để tao dùng kìm chọc nó xem nó có thể bơi ra ngoài không. Dưới đầu đá không cách nào bắt được nó." Diệp Diệu Đông rất hưng phấn, cá mú hoa nâu nha, hàng ngon đấy!
Những người khác lại vây quanh, không khỏi phàn nàn: "Sao hàng tốt gì cũng để mày gặp được vậy? A Quang ở đây cả nửa ngày mà không thấy gì cải!"
"Có lẽ vận may của tao đổi rồi thì sao?"
Hay là vật cực tất phản? Xui xẻo đến nỗi ngay đi tiểu cũng có thể rơi xuống biển chết, khi sống lại thì vận rủi sẽ tiêu tan, nhưng vận may sẽ tràn ngập?
A Uy võ vỗ vai A Quang: "Chờ cha mày trở về, mày nhanh đổi tên đi!"
A Quang cũng rất buồn bực. Vừa rồi anh ta đúng là đã đi dạo dưới tảng đá lớn đó, cũng nghĩ chắc có cái gì đó. Nhưng lại không thấy con cá nào chui ra. Vừa nghe Đông Tử nói chỗ kia có một ổ nghêu tuyết, anh ta liền vội chạy tới.
Đúng là vận may kém không biên giới mà. Mình đi vòng quanh ở đây hồi lâu cũng không thấy gì, Đông Tử mới tới đã phát hiện một con cá mú. Chết tiệt!