4

Ta gật đầu mạnh mẽ, nghiêm túc giải thích:

“Yêu xà nữ tiên này là người ta chọn kỹ lưỡng, rất hợp với hắn.”

“Tơ hồng của nàng đứt đoạn nhiều lần, người thường không chịu nổi, chỉ có Tần Tuần thượng tiên mới có thể sống sót qua tay nàng.”

“Cả đời bọn họ sẽ vừa yêu vừa đánh nhau, thật khiến người ta an lòng. Sư phụ, người yên tâm đi, bọn họ chắc chắn sẽ bị khóa chặt với nhau!”

Sư phụ ho khan một tiếng, cuối cùng đành chịu thua trước lối suy nghĩ của ta:

“Một tháng đánh chết bảy người, quả thực có tài năng đủ để trấn áp được Tần Tuần.”

Ta gật đầu, lại chỉ vào sợi tơ hồng kia:

“Ta đã nối tơ của bọn họ, tơ này ta làm dày hơn những sợi khác, hơn nữa còn thắt nút chết!”

Có thể khiến ta ra tay nghiêm túc như vậy, chỉ có hai người bọn họ mà thôi!

Có lẽ đã thấy rõ quyết tâm của ta, sư phụ cười, vỗ nhẹ lên vai ta:

“Xem ra đồ nhi của ta đã có thể tự mình đảm đương một phương rồi.”

Ông vận tiên lực, vung tay lên Cây Nhân Duyên.

Sau đó, Cây Nhân Duyên rung động dữ dội. Từ dưới gốc tỏa ra một luồng tiên lực màu đỏ, chầm chậm bay vào lòng bàn tay ta.

Luồng tiên lực xoay hai vòng quanh tay ta, khi ta đưa tay ra, nó lập tức chui vào lòng bàn tay.

Cảm nhận được một luồng sức mạnh kỳ lạ, toàn thân ta chỉ thấy thoải mái, nhưng cũng không khỏi nghi hoặc:

“Sư phụ, đây là…”

Sư phụ cười tủm tỉm:

“Đồ nhi ngoan, chẳng phải ngươi tò mò vì sao tơ hồng lại đổi màu sao? Đây chính là nguyên nhân.”

Ta vận tiên lực trong cơ thể, lập tức có vô số thông tin về nam nữ thế gian hiện ra trong đầu, ta có thể tùy ý điều chỉnh, thậm chí có thể rời Cây Nhân Duyên để tự mình nối tơ cho họ.

“Ngươi cũng cảm nhận được sự khác biệt của luồng tiên lực này rồi chứ?”

“Ngay từ đầu ngươi đã có thể phân biệt ra sợi tơ đen giữa các tơ hồng, quả thực rất hợp với vị trí này.”

“Dù sao ngươi là người có thể nối duyên cho tra nam tra nữ, đây chính là thiên phú dị bẩm! Hơn nữa, càng nối nhiều, tơ hồng trong tay ngươi càng đen.”

“Tơ càng đen, sức mạnh nhân duyên của ngươi càng lớn. Vừa rồi, Cây Nhân Duyên ban cho ngươi sức mạnh, đó cũng là sự công nhận đối với ngươi.”

Sư phụ cuối cùng đã giải đáp thắc mắc của ta.

Ông tiếp tục khích lệ:

“Đồ nhi ngoan, bây giờ Cây Nhân Duyên đã trao cho ngươi luồng tiên lực này, hy vọng ngươi càng ngày càng tiến tới, khiến cho tra nam tra nữ nếm trải hết mọi đau khổ trong tình yêu, vĩnh viễn không rời xa nhau!”

Sư phụ, dù sao chúng ta cũng là Nguyệt Lão, có những lời không nên nói ra a!

Nhưng ta thật không ngờ, tơ hồng của ta lại có công dụng như vậy?

Ta xoay nhẹ lòng bàn tay, nhìn sợi tơ hồng đen kịt kia, nụ cười dần trở nên… thâm hiểm… à không, thiện lương.

Những kẻ tra nam tiện nữ nhỏ bé kia, ngoan ngoãn chờ ta nhé! Ha ha ha!

Nhưng nghĩ lại, mặt ta lập tức sụp xuống.

Ta ôm lấy cánh tay sư phụ, quay lại vấn đề chính:

“Vậy sư phụ, ngài có thể nói cho ta biết chỗ nào để tránh nạn không?”

Ta thật sự gấp lắm rồi!

5

Sư phụ đã chỉ cho ta một nơi tốt.

Chính là nhân gian.

Tam giới có trật tự, thần tiên không thể tùy ý sử dụng pháp lực ở nhân gian. Sư phụ nói, chỉ cần ta ở nhân gian ẩn mình, phát huy nghiệp vụ nối tơ hồng, lập công trạng, thì dù là thượng tiên Tần Tuần cũng không làm gì được ta.

“Đồ nhi ngoan, chúng ta có người chống lưng.”

Sư phụ ta cười đầy tự hào.

“Sư phụ, vậy chẳng hay, người chống lưng này có thể ban cho ta một tấm kim bài miễn tử không?”

Ta có chí lớn nhưng lòng lại nhát chết.

Sư phụ có chút khó xử, nhìn ta:

“Không được, ngươi chỉ là tiểu tiên, chưa đủ tư cách để cầu xin phần thưởng đó.”

Ta liền tin những lời sư phụ nói. Thế là ta vội vàng thu dọn hành lý, chuẩn bị chạy trốn ngay trong đêm.

Sư phụ bảo để ta an tâm mà đi thì trước khi rời đi hãy gỡ nốt mớ tơ hồng còn chưa gỡ xong.

Sư phụ nói, đây gọi là “ngươi nhẹ nhàng bước đi, không mang theo một sợi tơ hồng vương vấn.”

Ồ, ta tuyệt đối không nghĩ sư phụ ta muốn trốn việc mà đẩy mớ tơ hồng lộn xộn đó cho ta đâu.

Khi ta đang gỡ tơ hồng, từ xa đã nghe thấy tiếng gào thét của thượng tiên Tần Tuần.

Ta hoảng sợ rụt cổ lại, vội vàng nhìn xung quanh để xác nhận vị trí của mình sẽ không dễ dàng bị người khác phát hiện.

Dù sao đi nữa thì sư phụ tốt của ta vẫn muốn ta gỡ xong tơ hồng rồi mới được hạ phàm.

Vị trí của ta đang ẩn nấp thì đủ để nhìn thấy rõ ràng mọi thứ trong điện Nguyệt Lão. Ta rón rén, hé mắt qua khe hở để nhìn lén.

“Chi Lan đâu? Ngươi mau lăn ra đây cho bổn tiên!”

Sư phụ nghe thấy tiếng động, vuốt râu, cười tươi bước ra:

“Tần Tuần thượng tiên, có chuyện gì mà tức giận đến vậy?”

Ồ, chỉ với câu hỏi này, mặt thượng tiên Tần Tuần đã tái xanh.

“Nguyệt Lão, ngài quản lý nhân duyên thế gian, vậy mà lại dạy dỗ ra một đệ tử tốt như thế!”

Thượng tiên Tần Tuần nheo mắt, cả người tỏa ra sát khí đáng sợ.

“Ồ? Lời này có nghĩa là sao?”

Sư phụ giả vờ ngây ngô.

“Lần trước ta đến, đã nói với các ngươi điều gì? Ta muốn cầu nhân duyên với Vân Dung tiên cơ, các ngươi bảo ta về chờ. Ta đã chờ, và kết quả là gì?”

“Ngươi có hiểu cảm giác vừa mở mắt ra đã thấy một yêu xà giơ cao chiếc đinh ba, ngồi rình rập bên giường, cười ngây ngô nhìn ngươi tỉnh dậy đáng sợ thế nào không?”

“Nguyệt Lão, ngươi nói cho ta biết, Vân Dung tiên cơ và yêu xà Đông Hải, hai kẻ này là cùng một loại tiên sao?!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play