Sơn Dương mặt không đổi sắc nói: “Nếu nó cần.”
"Chắc chắn là cần chứ," Úc Lý nói, “Dù sao nó cũng đã đói nhiều ngày như vậy rồi.”
Sơn Dương không lên tiếng nữa, mà xoay người gọi điện cho quầy lễ tân.
"Được rồi, thức ăn sẽ được mang đến nhanh thôi." Úc Lý đem ánh mắt chuyển đến trên mặt Du Phù, “Bây giờ thì theo tôi đi thay quần áo, không được cắn tôi, nghe rõ chưa?”
Có kinh nghiệm từ lần trước, lần này cô không giơ ngón tay ra nữa.
Du Phù không nói "được", cũng chẳng nói "không được", chỉ là nhìn chằm chằm vào cô.
Thôi bỏ đi, cứ kéo vào phòng tắm trước rồi tính sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT