Chiếc váy của Tiêu Dịch Viện là cổ chữ V, để lộ rãnh ngực sâu hun hút.
Trần Ô Hạ nhìn thoáng qua nói: “Chẳng có miếng bánh nào từ trên trời rơi xuống đâu, cậu phải cẩn thận.’’
“Hiểu rồi.’’ Tiêu Dịch Viện: “Tớ hiểu mấy thủ đoạn trêu chọc người khác hơn cậu đấy.’’
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trần Ô Hạ nhìn ra ngoài cửa sổ, đối diện với một bóng đen, cô thu hồi tầm mắt, nói: “Dịch Viện, ngày mai tớ sẽ về.’’
Tiêu Dịch Viện ngạc nhiên: “Nhanh thế à? Sao không ở lại đây chơi một vài ngày hoặc là đi đến các địa điểm du lịch gì đó? Có phải vì tớ không có thời gian đi với cậu nên cậu… Không vui không?’’
“Đương nhiên không phải rồi.’’ Trần Ô Hạ nói: “Đợi đến khi tớ có thu nhập ổn định sẽ trở lại đây đi du lịch. Chuyến đi lần này là để chữa bệnh, thuốc thang rồi kiểm tra gì đó tốn không ít tiền, hơn nữa còn ở khách sạn, chi phí quá lớn.’’ Vả lại, lần này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lòng cô cũng rối bời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT