Khi đi ngang qua cửa hàng tạp hoá, Trần Ô Hạ gặp Trần Lập Châu: “Anh, anh về rồi sao? Mấy ngày nay bác gái nhắc anh suốt.’’
“Anh cũng bị mẹ cằn nhằn nên mới về đây.’’ Tóc của Trần Lập Châu đã dài hơn nhưng anh ấy không cắt, để thành kiểu tóc của Đạo Minh Tự: “Đây là gì vậy?’’
Trần Ô Hạ giơ hộp bánh ngọt lên, cười nói: “Công việc thời vụ của em kết thúc rồi, quà chia tay của đồng nghiệp đấy.’’
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trần Lập Châu cầm chìa khoá mở cửa, để em gái đi vào trước: “Người đồng nghiệp này của em ngày nào cũng tặng bánh ngọt, có phải có ý gì không?’’
Trần Ô Hạ vừa cẩn thận bước lên cầu thang vừa nói: “Đâu phải ngày nào cũng tặng, hơn nữa cũng không phải là người đồng nghiệp trước đó.’’
“Em có mấy đồng nghiệp vậy.’’ Trần Lập Châu nhớ lại: “Hình như cái trước không phải là hộp bánh hình trái tim này mà là một chiếc hộp đầy chữ “Love”.’’

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play