Ngày hôm nay, tai phải của Trần Ô Hạ thỉnh thoảng sẽ phát ra những tiếng vang lớn, một lát sau lại biến mất.
Cô nhìn vào gương, không phát hiện ra có bất cứ dấu vết tổn thương nào trên tai phải của mình. Ngày thi đại học học sắp đến gần, cô nghĩ đợi đến khi kỳ thi kết thúc rồi hẵng đến bệnh viện kiểm tra.
Vào ngày hôm sau, tai phải lại có tiếng động, Trần Ô Hạ tưởng chỉ cần xoa xoa vỗ nhẹ như lần trước sẽ khỏi, nhưng mấy phút sau, trong tai vẫn vang lên âm thanh ầm ầm giống như tàu hoả chạy qua, chỉ cần cô nói một chữ “này”, quả nhiên trời long đất lở.
Đợi thêm mười mấy phút nữa, tiếng động vẫn không biến mất, thậm chí đến trưa, chiếc tàu hoả kia vẫn không hề dừng lại, cả người cô giống như bị tàu chạy qua, nghiền nát thành từng mảnh nhỏ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trần Thường Bình lớn tiếng gọi: “Ô Hạ, ăn cơm thôi.’’
Trần Ô Hạ láng máng nghe thấy, bước ra khỏi phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT