Người cũng có cảm giác giống Lâm Độ là Phong Nghi, khi Ấn Trọng xuất hiện, nàng khẽ nhíu mày mà không tỏ ra chút cảm xúc.
Phong Nghi nghiêng đầu liếc nhìn Lâm Độ, thấy tiểu hài tử cúi đầu, khoé miệng nở nụ cười, ung dung nghịch một thanh đoản đao không cán. Lưỡi đao tỏa ra ánh kim nhạt, linh hoạt xoay chuyển giữa năm ngón tay dài của Lâm Độ, trông thật khiến người ta lo lắng.
“Ngươi không thấy quen sao? Lâu rồi ta không gặp sư phụ ngươi, giờ nhìn lại, quả thực giật cả mình.” Giọng Phong Nghi vang lên trong thức hải của Lâm Độ.
“Ngươi đoán vì sao ta không ngẩng đầu?” Lâm Độ đáp lại.
Nhìn thêm chút nữa, e là nàng sẽ mất hết cả khẩu vị.
Vẻ ngông nghênh, lạnh lùng mà có phần tà khí của Diêm Dã chỉ hợp với gương mặt cứng rắn và thân hình cường tráng của hắn. Đặt nó lên bất kỳ người nào khác với dung mạo chính trực, cứ khăng khăng đóng vai người chính đạo thì thật chẳng khác nào mèo vẽ hổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play