Tống Căng xách váy đi về phía trước, nằm sấp bên bờ hồ sắp sụp xuống, tìm kiếm từng chỗ một.
Có đôi khi nàng nghĩ đến cái chết của phụ thân và huynh trưởng, có đôi khi lại nghĩ nếu Tạ Liễm thật sự chết thì nàng nên làm cái gì bây giờ. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Tống Căng cũng không muốn Tạ Liễm chết. Nếu ngay cả hắn cũng chết, phụ thân và huynh trưởng của nàng là gì? Nàng thì là gì đây?
Ánh trăng như từng lưỡi dao sắc bén.
Tống Căng bơi xuống dưới, tìm kiếm trong nước đến chảy máu, mười ngón tay đau nhức kịch liệt. Rốt cuộc, nàng tìm được Tạ Liễm ở bờ hạ du, hắn bị mấy cây cỏ nước cuốn lấy, nửa lơ lửng nửa dựa vào bờ sông.
Nàng bất chấp tất cả vội vàng nhào tới.
Chân trời sắp tảng sáng, ánh sáng chiếu trên núi xanh, khắp nơi dần trở nên rõ ràng.
Không ai biết đêm đó nàng đã tìm kiếm bao nhiêu lần, bản thân Tống Căng cũng không rảnh bận tâm. Nàng vừa ho khan vừa sờ soạng qua đó, duỗi tay túm lấy Tạ Liễm. Miệng vết thương cả người hắn bị nước ngâm đến trở nên trắng bệch, hô hấp vô cùng yếu ớt, gần như sắp không còn nữa. Nước mắt Tống Căng rơi lung tung, gấp đến mức khóc lóc kéo hắn lên bờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play