Phòng không lớn, cửa sổ đều khóa cứng.
Thái ma ma lấy áo choàng trong tay nải không thể gửi được kia ra. Bà run rẩy, khoác lên vai Tống Căng, nói: "Tuy rằng Tạ đại nhân là người tốt nhưng ngay cả Chương đại nhân cũng không có cách nào, nương tử vẫn nên nghỉ ngơi một chút đi."
Tống Căng đánh giá khóa trên cửa sổ.
Trong đầu lại luôn nghĩ đến Tạ Liễm cầm lấy lưỡi dao nhắm ngay mạch đập của mình. Biểu cảm lúc đó của hắn quá bình tĩnh, đã mang theo một loại lạnh nhạt, giống như sống chết chỉ trong một suy nghĩ. Cái này cùng với thái độ đau khổ đến mức không thể nhịn được nữa, lựa chọn tự tử chắc là không giống nhau...
"A ma, ta không làm được." Tống Căng đứng lên, nàng nhón chân đi mân mê cái khóa, suy nghĩ trong đầu trở nên mạnh mẽ lần nữa.
Nếu Tạ Liễm chết, lương tâm của nàng sẽ không chịu nổi dày vò như vậy. Vụ án của cha nàng, cũng nhất định phải có ngày được giải oan, nàng không thể chịu đựng được kẻ làm ác tiếp tục trốn ở trong bóng tối.
Thái ma ma bất đắc dĩ, đứng dậy giúp nàng cùng mân mê.
Bà lão mập lùn đỡ nàng, vừa dạy nàng thử như thế nào, vừa nói chuyện vụn vặt với nàng, "Ta nghe nói có không ít người vì đi xem hình, ngay cả ngủ cũng không ngủ, không có Chương đại nhân giúp người... Nói không chừng ngay cả gặp mặt Tạ đại nhân cũng không gặp được."
"Ta đã đồng ý phải đưa y phục cho hắn." Tống Căng theo bản năng liếc qua áo choàng trên vai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT