Tháng Năm, núi Thanh Thành.
Tống Căng bước từng bước lên bậc đá, gương mặt tái nhợt không chút huyết sắc, trước mắt trắng xóa mờ ảo. Bên cạnh là cô ruột của cô, tay chống gậy leo núi, mặt mày hồng hào, vừa đi vừa không ngừng nói: “A Nguyên à, không phải cô nói cháu, nhưng cháu vốn đã yếu đuối như vậy, cũng phải cố gắng lên một chút chứ.”
Lại là những lời quen thuộc. Khuôn mặt Tống Căng vẫn bình thản, dịu dàng, nhưng cô chỉ coi như không nghe thấy.
Quả nhiên, câu kế tiếp sẽ là:
“Thần Ngôn ham chơi, lại có vẻ ngoài ưa nhìn, nếu cháu không dưỡng cho sức khỏe tốt, cũng không tìm hiểu những điều cậu ấy thích, làm sao cậu ấy thích cháu được?”
“Thần Ngôn bị cô diễn viên kia mê hoặc, cũng là lỗi tại cháu không biết cố gắng.”
Tống Căng khẽ cúi mắt, mím môi, thật chậm rãi thở ra một hơi dài. Phổi đau buốt như bị xé toạc, đầu óc choáng váng, tiếng ù tai mỗi lúc một nặng dần, đến nỗi cô chẳng nghe rõ cô mình nói gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT