Lúc Lý Thanh Sơn và Liễu Ngư quay trở lại cửa hàng, đã có không ít người trong thôn cũng tới nơi. Tùng Xuân Hoa dẫn đám thân thích ra phía sau xem sân.
Người thôn quê vẫn thường nói thành huyện tốt hơn, sạch sẽ rộng rãi. Nhưng hôm nay những người thân thích này nhìn thấy, thực sự chẳng thấy có gì tốt đẹp cả.
"Cái này cũng quá nhỏ, thế này mà cũng tám lạng bạc sao?"
Một mẫu đất hai vụ mùa trong một năm cũng chỉ được hơn một lạng bạc một chút, cái cửa hàng này một năm lại đáng giá tới tám mẫu đất ư?
"Đúng vậy, lúc tôi vừa vào đã thấy chật chội rồi, làm sao so được với nhà mình rộng rãi chứ. Nếu bắt tôi ở đây thường xuyên, tôi nghĩ chắc sẽ bị bệnh mất. Nhưng may là bình thường hai đứa cũng không ở trong cửa hàng."
Lúc đầu khi Lý Thanh Sơn và Liễu Ngư tìm cửa hàng, hai người có cân nhắc tới một cái sân rộng hơn có giếng nước, nhưng nghĩ đi nghĩ lại giết lợn trong cửa hàng dù sao cũng không hay. Một là chủ nhà sẽ thấy bẩn thỉu và có thể sẽ không đồng ý, hai là cũng sợ hàng xóm xung quanh chê cười.
Hơn nữa tiền thuê đắt, họ làm ăn nhỏ, không đủ sức chi trả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT