Khi đến giờ đi ngủ vào ban đêm, trên mặt Liễu Ngư vẫn còn tràn đầy vui mừng.
“Vui đến vậy sao?” Lý Thanh Sơn khẽ hỏi y.
Liễu Ngư gật đầu lia lịa, mặt mày hớn hở: “Ta cũng đã quên mất lần cuối cùng mình vui vẻ và tự do đến thế này là khi nào rồi.”
Bởi vì người phụ thân nghiện rượu của y thường xuyên say xỉn lại còn hay đánh người, cho nên kể từ khi y bắt đầu biết chuyện thì mẫu thân y đã luôn cẩn thận giữ gìn y, sợ rằng sẽ chọc giận người phụ thân nát rượu kia.
Rồi sau đó đi theo Quan lão thái thái, hai bà cháu nương tựa vào nhau mà sống thì cũng chẳng dễ dàng gì. Khi y ở bên ngoài lại càng phải chú ý đến lời nói và hành động của mình, tránh gây ra lời đàm tiếu, rước thêm phiền phức.
Còn nhỏ như vậy mà đã phải suy nghĩ nhiều như thế, khiến cho Lý Thanh Sơn cảm thấy trong lòng chua xót, vô cùng đau lòng, hắn ôm chặt lấy y vào lòng, kéo chăn đắp kín lại, rồi dịu dàng nói những lời âu yếm: “Sau này mỗi ngày ta cũng sẽ khiến em vui vẻ như thế này.”
Liễu Ngư nhẹ nhàng bật cười, tựa vào người Lý Thanh Sơn rồi đáp: “Mỗi ngày ở bên huynh ta đều rất vui vẻ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT