Sau khi Lý Thanh Sơn trở về nhà thì cũng không hề nhàn rỗi, hắn lại đi thu mua những con heo đã được đặt trước cho ngày mai và hai ngày sắp tới, sau đó đến nhà những người đã hẹn trước để giúp họ mổ heo ăn Tết.
Đây đều là những nhà có nhiều ruộng đất và cuộc sống tương đối sung túc, trong nhà bọn họ đông đúc, vì vậy việc mổ heo là một phần để cho nhà họ ăn vào dịp Tết, còn một phần là để biếu người khác.
Nhà Lý Thanh Sơn không thiếu thịt, cho nên hắn không nhận trả bằng thịt mà đều là lấy tiền. Hai mươi văn một con trông có vẻ không nhiều nhưng một buổi chiều mổ ba con cũng được sáu mươi văn rồi. Ngày mai hoặc ngày một số lượng mổ heo ăn Tết chắc chắn sẽ còn nhiều hơn, mấy ngày cuối năm chỉ riêng việc mổ heo cũng kiếm được kha khá tiền.
Khi hắn về đến nhà, trời đã tối thui, Liễu Ngư cầm đèn dầu ra mở cửa cho hắn: “Sao giờ này mới về?”
Mặc dù biết rõ Lý Thanh Sơn đi đâu nhưng vào giữa trời đông giá rét, thậm chí giơ tay ra bên ngoài cũng không thấy năm ngón, thêm vào đó cuối năm lại có nhiều kẻ xấu, cho nên Liễu Ngư thật sự lo lắng.
“Sau khi xử lý xong cho nhà thứ hai thì ta vốn định về rồi nhưng lão Dương cứ giữ ta lại rồi nhất quyết bắt ta đến nhà ông ấy.” Hôm nay Lý Thanh Sơn mổ ba con heo đều là ở Dương Trang. Trước đây Lão Dương từng bán heo cho Lý Thanh Sơn, tuổi tác lại cao, cứ níu kéo Lý Thanh Sơn mãi rồi xém nữa là lăn ra ăn vạ, Lý Thanh Sơn thấy vậy cũng không thể để ông ta mất thể diện được, cho nên bèn đến nhà ông ta.
Liễu Ngư tưởng tượng ra cảnh đó mà cảm thấy hơi buồn cười, rồi sau đó hỏi hắn: “Đói lắm rồi phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play