Mấy ngày trước mệt đến lả người, khi ấy Lý Thanh Sơn còn nghĩ rằng sẽ đợi mọi việc xong xuôi là hắn sẽ nghỉ ngơi cả ngày mà không làm gì cả. Nhưng đến ngày hôm nay thì lại không thể ngồi yên được nữa, sáng sớm đã xuống chân núi mà nhặt hai bó củi.
Củi lúc này là dễ kiếm nhất, chẳng cần phải vào rừng sâu để đốn cây, chỉ cần ở chân núi là có thể nhặt được cành khô. Phu lang và nãi nãi đều là người ơhương nam, e rằng sẽ không chịu nổi cái lạnh phương bắc, cho nên vào mùa đông phải đốt lò để sưởi ấm cho nhà cửa một chút, vì vậy bây giờ đã phải bắt đầu tích trữ củi đốt cho mùa đông rồi.
Sau mùa thu hoạch, những thứ trên núi cũng sắp chín rộ. Sau bữa sáng, Lý Thanh Sơn muốn lên núi dạo quanh, vì vậy mà hỏi Liễu Ngư: “Em có đi không?”
Mỗi khi hắn nói chuyện với Liễu Ngư thì luôn thích quỳ gối xuống để nhìn thẳng vào mắt y, đôi mắt tràn ngập ý cười, giọng điệu còn mang chút vị ngọt ngào dỗ dành.
Liễu Ngư mỉm cười mà gật đầu.
Lý Thanh Sơn chọn một cái gùi nhỏ hơn cho y mang, còn hắn thì đeo cái gùi to nhất nhà, lại còn mang theo một vài dụng cụ.
Tùng Xuân Hoa và Quan lão thái thái cũng khóa cửa đi theo ra ngoài, hai bà định xuống chân núi để nhặt củi, cũng cắt một ít cỏ cho heo về để tích trữ, đợi đến khi ôm heo con về thì sẽ có cái mà cho nó ăn.
Đường lên núi không dễ đi cho lắm, những nhà khác trong thôn có nhiều ruộng đất, lúc này hầu hết vẫn đang bận rộn với công việc đồng áng, vì vậy trên đường chẳng có mấy người, cho nên Lý Thanh Sơn đã dứt khoát nắm tay Liễu Ngư.
Lòng bàn tay của hắn to và ấm áp, mang lại cho người ta cảm giác rất yên tâm, cho nên Liễu Ngư ngoan ngoãn mà để mặc hắn nắm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT