"Về phần mang theo bao nhiêu thứ, đó là quyền tự do củba người ta, dù có chuyển nhà đến đâu đi nữba người ta nguyện ý là được, ta nhớ có bảo đến Hồng Vận Lâu của chúng ta làm học đồ, nhưng không có nói không thể mang thêm vài thứ đến đây."

"Đúng đấy, cũng nhớ tiết kiệm tiền, bằng không lại phải đặt mua, đến lúc đó cũng sẽ nhẹ nhàng hơn một chút, chỉ cần mang theo quần áo để thay khi tắm rửa là được rồi, không cần đem theo gì nữa, như chúng ta đây, cũng không thể nói người ta mang nhiều một chút là không đúng."

"Dù sao, người ta cũng tiêu tiền của họ, cầm theo đồ của mình, ở thoải mái một chút cũng không có gì sai, hơn nữa, nếu như là cô nương nhà nào đấy, xem chừng trong nhà cũng rất đau lòng, cũng sẽ có chuẩn bị thêm vài thứ đấy thôi."

"..."

Đám học đồ ở đấy bàn tán, bởi vì cái nhìn bất đồng nên trực tiếp chia thành hai nhóm người.

Một bên cảm thấy chỉ cần không phá hư quy củ, vậy sẽ không sao, muốn mang bao nhiêu thứ đến đều là quyền tự do của họ, không có gì sai sót để đào bới ra cả.

Một bên còn lại thì cảm thấy, dù không phá hỏng quy củ của Hồng Vận Lâu, nhưng gióng trống khua chiêng lớn đến như vậy, còn đặc biệt bày ở trong sân khoe khoang một phen, đúng là có hơi quá đáng.

Bởi vì cái nhìn khác biệt, đám người vốn chỉ bàn tán cuối cùng lại biến thành tranh chấp, hơn nữa giọng nói cũng ngày một lớn hơn.

Đầu bếp La nghe được động tĩnh bèn tiến vào hậu viện, thấy một đám học đồ nước miếng tung bay ở đó, bèn cau mày, khẽ ho một tiếng.

Đám học đồ nghe thấy tiếng động, lập tức im lặng, vội vàng cung kính hành lễ với đầu bếp La.

"Sao lại lợi hại đến như thế? Xảy ra chuyện gì?" Đầu bếp La trầm giọng hỏi.

Đám học đồ thấy giọng điệu của đầu bếp La đầy sự không vui, lúc này càng bị doạ đến mức không dám thở mạnh, chỉ có Quách Tín với Thạch Đại Đầu vừa đến, suy nghĩ rồi đứng dậy, kể lại chuyện vừa rồi với đầu bếp La.

Đầu bếp La nghe xong ngọn nguồn mọi chuyện, càng nhíu mày chặt hơn, quét ánh mắt sắc bén qua tất cả mọi người ở đây một vòng, quát: "Nếu bây giờ ngủ không được, vậy thì đi tập xóc muôi đi, cứ ngồi xem người khác chuyển bao nhiêu thứ đến, nhàn rỗi không có chuyện gì làm à?"

Đầu bếp La rất có uy trong Hồng Vận Lâu, lúc này ông nổi trận lôi đình, đám học đồ bị doạ đến mức lòng run sợ, càng cúi thấp đầu hơn, không dám nói thêm lời nào.

Duy chỉ có người tên Triệu Vũ, lúc này hơi có chút không phục, ngẩng cổ cắn răng: "Đầu bếp La, bọn ta không đi luyện xóc muôi đâu, chuyện này quả thật là bọn ta không đúng, bọn ta cũng nhận phạt, đợi lát nữa sẽ đi xóc muôi hai trăm lần."

"Nhưng người nọ trương dương như thế, quả thật ảnh hưởng không tốt, ta cảm thấy cũng rất không thoả đáng, đừng trộn lẫn chuyện này với nhau, đầu bếp La cũng phải chia ra mới được." Đầu bếp La nhìn Triệu Vũ một cái.

Triệu Vũ là học đồ mới vào Hồng Vận Lâu thông qua cuộc so tài năm ngoái, nếu là bàn về trù nghệ và ý tưởng nấu ăn, Triệu Vũ đích thật là mầm mống tốt, nhưng tính tình thích để tâm vào chuyện vụn vặt này của hắn...

Phải phân tích cho thật tốt mới được đây.

Đầu bếp La hơi bất đắc dĩ, trong đầu cũng thở dài.

Nhưng nếu trước đây Hồng Vận Lâu đã tuyển hắn vào làm học đồ, vậy thì phải chịu trách nhiệm với những người bọn họ đây.

Không chỉ đơn giản là trên trù nghệ mà còn ở mặt nhân phẩm nữa.

"Các ngươi đứng ở đây, không có lời dặn dò của ta, không được rời đi, không được mở miệng nói chuyện, vểnh tai cẩn thận nghe một chút, xem thử mấy lời tranh luận vừa rồi của các ngươi đến cuối cùng có ý nghĩa gì hay không."

Sau khi đầu bếp La dùng ánh mắt sắc bén quét qua một vòng, trầm giọng nói một câu nói như vậy.

Đám học đồ thấy đầu bếp La như thế, chỉ gật đầu đồng ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play