Đầu bếp La quát lớn một hồi, tiếp theo đổi giọng nói chuyện, "Có điều nếu nói xe ngựa này hơi chật, ta nhìn đúng là chật thật."
"Khà khà, chật mà, cho nên để ta qua, cho mọi người ngồi rộng rãi hơn…"
Chưa nói hết câu đã bị đầu bếp La ngắt lời, "Nếu như vậy, hai đứa các ngươi qua đi."
"Chúng ta?" Hai thanh niên trẻ tuổi ngạc nhiên không tin nổi mà liếc nhìn nhau.
"Đúng vậy, chính là các ngươi." Đầu bếp La khẳng định gật gật đầu, "Tuổi tác không lớn, ở chung một chỗ cũng có thể tâm sự, trò chuyện, có lẽ cũng hợp ý nhau."
Có thể ở chung một chỗ nói chuyện với Bạch Thủy Liễu, hai người bọn họ đương nhiên là rất vui, rốt cuộc tay nghề nấu ăn của Bạch Thủy Liễu lợi hại như vậy.
Hơn nữa, ba người bọn họ đều phải trở thành học đồ của Hồng Vận Lâu, sau này cũng cần giúp đỡ lẫn nhau, cho nên bây giờ quen thân với nhau cũng là chuyện tốt.
Hai thanh niên vội vàng đồng ý không ngừng, nhảy xuống khỏi xe ngựa, nói những lời khách sáo như làm phiền nhà Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam,......, sau khi được bọn họ đồng ý, lúc này mới lên xe ngựa.
Mấy người đầu bếp thấy gây sức ép hồi lâu mà hiện tại không vớt vát được cái gì, ngược lại bị đâm trúng tim đen nói là già đời nấu ăn, tuổi cao, cho nên bọn họ hết sức chán nản, đành vác cái mặt vào ngồi yên ổn ở trong xe ngựa.
Bên này, hai thanh niên ngồi nói chuyện phiếm cùng cả nhà Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam.
Cả nhà Bạch Thạch Đường cùng Tô Mộc Lam thấy hai thanh niên vô cùng hiểu biết và lễ phép, tính tình đôn hậu thật thà, cho nên rất có ấn tượng với bọn họ.
Qua nói chuyện phiếm mới biết tên hai người, một người tên là Quách Tín, một người tên là Thạch Đại Đầu, một người mười lăm tuổi, một người mười bốn tuổi, trong nhà đều làm nghề nông trồng trọt.
Bởi vì Quách Tín thích nấu ăn, từ nhỏ đi theo làm trợ thủ cho nhị thúc chuyên làm yến hội cho các đám cưới xin, tang ma, cho nên tay nghề nấu ăn của hắn đều học được từ chỗ nhị thúc của hắn.
Mà Thạch Đại Đầu thì cuộc sống trong nhà bần hàn, hắn lại là con cả trong nhà, từ khi lên mười tuổi đã đến tiệm ăn và quán rượu ở huyện thành làm việc rửa chén đĩa để tiền trợ giúp cho gia đình.
Hắn lanh trí, học thứ gì cũng nhanh, lúc không bận rộn thì đi tới sau bếp hỗ trợ rửa rau, xắt rau gì đó, đầu bếp nấu ăn thấy hắn là người thật thà, không gian dối thủ đoạn, nói năng lại dễ nghe nên thường chỉ bảo một phen.
Thời gian qua lâu liền thu hắn làm đồ đệ, chuyên môn ở phía sau bếp chuẩn bị và nổi lửa nấu ăn, lúc này hắn đi tham gia tỷ thí là do sư phụ hắn đề nghị hắn đi tham gia.
"Thế……" Thạch Đại Đầu túm lỗ tai, hơi thẹn thùng hỏi "Thủy Liễu muội tử, tay nghề nấu ăn của muội là học ai thế?"
Quách Tín vừa nghe xong cũng ngượng ngùng nở nụ cười, "Vừa rồi ta cũng luôn muốn hỏi, nhưng mở miệng ra lại ngại nên thôi …"
"Có điều cứ thấy tiện hay không mà nói, nếu không tiện thì cứ coi như chúng ta chưa hỏi nhé."
Chung quy lại có đôi khi một số người không muốn tiết lộ ra quá nhiều.
Quách Tín và Thạch Đại Đầu cũng cảm thấy chính mình hỏi hơi đường đột tò mò.
"Cũng không có gì là không tiện." Bạch Thủy Liễu nhoẻn miệng cười, "Tay nghề của ta là học theo nương của ta."
"Thím Tô?" Quách Tín cùng Thạch Đại Đầu đột nhiên kinh ngạc.
Bọn họ không ngờ là Bạch Thủy Liễu lại học từ chính nương của mình.
Vừa rồi nói chuyện phiếm, biết nhà của Bạch Thủy Liễu cũng là hộ nhà nông tầm thường, thế thì Tô Mộc Lam cũng là nông phụ tầm thường.
Khi nông phụ nấu ăn, đều chú ý đến khẩu phần lớn và thức ăn để được lâu khi nấu ăn, mặc dù nấu ăn khéo léo đến đâu thì vẫn thiếu thốn, hơn nữa chẳng qua cũng khá hơn người thường một chút, nhưng so với những đầu bếp giúp thôn làm cỗ trong việc hiếu hỉ thì vẫn kém cỏi hơn.
Bạch Thủy Liễu có tay nghề tốt như vậy, thế nhưng lại là học Tô Mộc Lam, vậy thì …
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT